Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ý của tổng thống là chuyện cá nhân của anh ấy đã gây ồn ào như vậy, điều này đã mang đến ảnh hưởng không nhỏ cho Phủ tổng thống, là tổng thống không thể vì con trai mà ích kỷ làm việc không phân minh, sau này, thư ký Tống sẽ không nhúng tay vào công việc nội vụ, anh ấy có kế hoạch học tập và nghiên cứu để lấy bằng Tiến sĩ.”

PV: “Vậy tổng thống có ủng hộ Tống Thanh Duệ và Lâm Minh Kiều ở cùng nhau không?”

“Tổng thống không ủng hộ cũng không phản đối. Ông ấy cho rằng Thư ký Tống đã là người lớn và tình yêu là vấn đề tự do, ông ấy không thể can thiệp, nhưng tổng thống và phu nhân đã chính thức chấm dứt mối quan hệ với con gái nuôi Lâm Minh Kiều.”

Cuộc phỏng vấn nhanh chóng được lan truyền mạnh mẽ.

Lâm Minh Kiều chưa từng đến công ty nhìn thấy liền sửng sốt, không ngờ Tống Thanh Duệ lại từ chức không nói một lời.

Không, không phải là âm thầm, anh ấy đã nói trong một bài báo nhỏ ngày hôm qua rằng anh ấy sẵn sàng từ chức.

Chỉ là cô cho rằng anh ấy chỉ đang đánh lừa cư dân mạng.

Không nghĩ tới…

Công việc tốt như vậy đã không còn, Lâm Minh Kiều đau lòng tranh thủ nhắn tin cho Tống Thanh Duệ, “Anh từ chức?”

“Ừm.” Tống Thanh Duệ cười nói, “Sau này tôi sẽ có nhiều thời gian ở bên cạnh em.”

“Anh điên rồi sao?” Lâm Minh Kiều tức giận run lên, “Tại sao anh lại từ chức, chức vụ thư ký tổng thống lớn như vậy, cư dân mạng đã đứng về phía chúng ta rồi, không ai trách anh được.”

“Minh Kiều, đôi khi lùi một bước không phải bỏ cuộc mà là muốn có nhiều hơn.” Tống Thanh Duệ đột nhiên nở nụ cười nói.

Lâm Minh Kiều sửng sốt một chút, “Không biết anh đang nói cái gì, anh đạt được cái gì, có biết bao nhiêu người ghen tị với chức vụ đó không.”

“Chỉ vì có quá nhiều người ghen ghét đố kỵ, thứ người khác nhìn thấy tuổi tác, cha mẹ của tôi mà không nhìn thấy thực lực của tôi.”

Tống Thanh Duệ ấm ức nói: “Người xung quanh có thể biết rõ nhưng còn dân chúng, người ngoài chỉ nói là tôi dựa vào cha mẹ để có được vị trí này cho nên có rất nhiều người ghen tị. Lần này tôi từ chức, xem ra là tôi bị thua thiệt nhưng công chúng sẽ nghĩ gì, khi tôi từ chức những bình luận trên mạng đã hướng về chúng ta, ngoài việc đồng cảm với tôi, trong mắt công chúng, tôi còn có thể tạo dựng hình ảnh làm theo những gì mình nói và có tinh thần trách nhiệm. Hình ảnh này, thậm chí có rất nhiều lợi ích cho cha mẹ tôi, chẳng hạn như khả năng bản thân họ là tổng thống, dạy con rất có phép tắc.”

Lâm Minh Kiều kinh ngạc.

Cô ấy hoàn toàn không có nghĩ phức tạp như vậy.

Hừ, quạt nhiên đầu óc của Tống Thanh Duệ nhất định cô không thể so với anh ấy.

“Minh Kiều, lùi một bước cũng có thể để cho tương lai tươi sáng hơn, tôi vẫn còn trẻ, lần này từ chức, tôi có thể rút lui mà không để lại vết tích trên người. Sau này, tôi sẽ ở bên em nhiều hơn, rồi học thêm, học lên tiến sĩ, sau này tôi có thể được làm việc ở Bộ ngoại giao, lúc đó tôi đã ngoài ba mươi tuổi, có tấm bằng xuất sắc thì sau này mình sẽ còn tiến xa hơn nữa.”

Tống Thanh Duệ nói: “Được hay mất nhất thời cũng không có gì.”

Lâm Minh Kiều há miệng, hoàn toàn không nói nên lời.

“Được rồi, em không phải cảm thấy áy náy, hơn nữa cho dù tôi từ chức, tôi vẫn có thể làm cố vấn của tổng thống, Minh Kiều, đừng coi thường tôi.”

“Tôi còn dám coi thường anh sao, anh thật lợi hại.” Lâm Minh Kiều bĩu môi.

Tống Thanh Duệ trầm mặc cười, “Chờ tôi, buổi chiều gặp lại, buổi tối cùng nhau ăn cơm, tôi rất nhớ em.”

“Nhớ gì mà nhớ, mới gặp hôm qua.” Lâm Minh Kiều cố ý nói.

“Thật sao, nhưng tôi lại cảm thấy như đã lâu rồi chứ không phải là ngày hôm qua vì nó đã trải rất nhiều chuyện.”

Lâm Minh Kiều ở trong lòng thở dài, cô cũng không nghĩ như vậy sao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK