Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện nhóm dịch tamlinh247.com.vn đang dịch tiếp bộ truyện này. Chúng mình đang cố gắng để có thể dịch FULL bộ sớm nhất có thể. Để đọc nhiều hơn và nhanh hơn bạn ủng hộ cho nhóm dịch và vào nhóm kín đọc nhé

LINK ĐỌC NHIỀU HƠN

Chương 1179
Khương Tuyết Nhu nhìn qua kính chiếu hậu, thấy dáng vẻ vui mừng đắc ý của Hoắc Anh Tuấn, có một cảm giác xúc động muốn cởi giày, táng anh sml cho bõ tức.
Bố của hai đứa trẻ là anh, chắc anh đang rất đắc ý, nếu có cái đuôi hẳn là vểnh lên đến trời rồi.
Hiểu Lãnh nhìn thấy, một đôi mắt phượng khẽ nheo lại, thốt ra lời lạnh lùng, “Nếu tôi là chú, sẽ không có mặt mũi xuất hiện ở trước mặt chúng tôi.”
Đây là lần đầu tiên người con trai nói một câu dài như vậy với mình, mặt Hoắc Anh Tuấn Tuấn cứng đờ.

Hiểu Lãnh tiếp tục nói không chút cảm xúc: “Tại sao lại muốn tôi nhận chú làm cha? Chỉ vì theo y học, chú đã hiến hai con tinh trùng, còn tự tưởng rằng mình sinh ra một cặp. Thật quá bất công. Chú đã làm được cái gì cho chúng tôi.”
Hoắc Anh Tuấn ngũ quan tinh xảo sửng sốt, sắc mặt tái nhợt.
Khương Tuyết Nhu nhìn thằng bé muốn tán thưởng, quả nhiên là con trai của cô, nói rất hay, nói những gì cô đang nghĩ.
“Trước đây cha chưa làm, nhưng sau này cha sẽ làm.” Hoắc Anh Tuấn tỏ vẻ khó chịu, “Lãnh Lãnh, cha bị người khác thôi miên, nếu không cha sẽ không đối xử với ma ma con như vậy, cha tin rằng lúc cha bình thường, cha hẳn là rất mong đợi sự xuất hiện của hai con. ”
“Ha.”
Hiểu Lãnh châm chọc không thương tiếc. “Một người đàn ông ba mươi tuổi vẫn có thể bị người khác thôi miên, nếu như tôi là chú sẽ không có mặt mũi mà nói ra.”
“…”
Hoắc Anh Tuấn lại nghẹn ngào không nói nên lời.
Lãnh Lãnh: “Không biết trước đây chú làm thế nào mà trở thành người giàu nhất Nguyệt Hàn, chẳng trách chú không thể ngồi vững vị trí đó.”( ôi cha mẹ ơi thằng bé cũng gắt quá rồi)
Hoắc Anh Tuấn: “…”
Trình độ miệng lưỡi độc địa của cậu con trai thật giống anh.
Quên đi, ai bảo nó do chính mình sinh ra, dù độc hại đến đâu cũng phải chịu đựng, cưng chiều.
“Con nói đúng.” Hoắc Anh Tuấn gật đầu thán phục: “Tuyết Nhu, không hổ là con trai của em, nói rất đúng, nếu như anh có nửa phần trí óc của thằng bé, cũng sẽ không rơi vào tình hướng vợ con ly tán. ”
Khương Tuyết Nhu: “…”
Lãnh Lãnh: “…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK