Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc truyện hay: Tổng tài anh quá bá đạo rồi

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

LINK VÀO NHÓM nhayhȯcøm
ĐỌC FULL

Lục Minh Anh hiếm khi xuất hiện vẻ xấu hổ thoáng qua trên mặt, “Cha với Hoắc Nhã Lam đã từng cãi nhau to một lần, cha nói rất nhiều điều khó nghe, sau đó cha nghĩ lại rất đau lòng, vì vậy cha quay lại tìm bà ấy, nhìn bà ấy say, chỉ là … khụ, đều qua rồi, đừng nhắc nữa.”

Ông không biết, lời nói của ông đã dấy lên một cơn sóng lớn trong lòng Hoắc Anh Tuấn.

Hoắc Nhã Lam nói lần đó bà ấy say, có lẽ nào Hoắc Nhã Lam say quá nên bà không thể hình dung ra được.

Vậy Hoắc Phong Lang chẳng lẽ là em trai của hắn?( bùm bùm đúng rồi chớ còn gì nữa)

Người anh run lên dữ dội, sắc mặt tái nhợt như không còn chút máu.

“Con sao vậy?” Lục Minh Anh bị anh làm cho loạn.

“Cha, cha sau khi ngủ rồi liền đi sao?” Hoắc Anh Tuấn run rẩy hỏi.

“Còn phải hỏi sao? Nếu như đợi bà ấy tỉnh lại, cha nhất định sẽ bị bà ấy cho là cha muốn trèo cao một lần nữa.”

Lục Minh Anh hừ lạnh nói: “Nhưng không ngờ bà ấy lại vô sỉ như vậy. Sau khi ngủ với cha, liền ngủ với Sở Minh Khôi. Không bao lâu nữa nghe nói bà ấy có thai hơn một tháng.”

“Cha, hai người đều hiểu nhầm.”

Hoắc Anh Tuấn lẩm bẩm nói: “Mẹ không hề mang thai con của Sở Minh Khôi, nó là của cha. Sau khi cha rời đi đêm đó, Sở Minh Khôi đã đến. Mẹ còn tưởng rằng mẹ ngủ với anh ta, sau này mẹ có thai rồi mới kết hôn với Sở Minh Khôi. Bà ấy nói rằng bà ấy không muốn kết hôn với Sở Minh Khôi sớm như vậy, hoàn toàn là vì có Hoắc Phong Lang là vì có đứa bé đó. ”

Lục Minh Anh ngẩn người.

Dù đã trải qua muôn vàn sóng gió, nhưng đến giờ phút này ông vẫn cảm thấy hụt hẫng, “Chuyện này… chuyện này là không thể”.

“Bố, đó hoàn toàn là sự thật. Con đã hỏi mẹ trước khi đến, và bản thân mẹ cũng mờ mịt.”

Hoắc Anh Tuấn không khỏi đỏ lên hai mắt đau đớn. “Sở Minh Khôi từ nhỏ đã không quan tâm đến Hoắc Phong Lang, bởi vì hắn biết Hoắc Phong Lang hoàn toàn không phải con mình, hắn lợi dụng Hoắc Phong Lang để làm cho con và Hoắc Phong Lang trở mặt với nhau, huynh đệ tương tàn, và cuối cùng Sở Minh Khôi đã giết chết Hoắc Phong Lang. ”

Càng nghĩ đến đây, anh càng khó chịu che mắt lại, không thể tiếp nhận hiện thực này, “Ta thật ngốc, ta đã giết chết chính anh trai của mình, nếu như bình tĩnh lại, ta đã không đánh chết Hoắc Phong Lang ngày đó, và đừng để Chiến Thành đặt Hoắc Phong Lang vào Hoắc Phong Lang. Vứt bỏ thì Hoắc Phong Lang sẽ không biến mất. ”

Từ nhỏ anh và Hoắc Phong Lang đã đấu khẩu qua lại, hai người chán ghét vì sự tồn tại của nhau.

Nực cười làm sao, sau khi ầm ĩ hồi lâu lại là anh em ruột.

Lục Minh Anh hai mắt cũng đỏ.

Ông ấy còn có một cậu con trai.

Nhưng người con trai đó đã biến mất trước khi ông có thể gặp mặt?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK