Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tống Thiếu, đã lâu không gặp, anh càng ngày càng bảnh bao.”

Viên tổng cười nhìn anh với ánh mắt quen thuộc, “Nghe nói mấy ngày trước anh có một tiểu thiên kim, chúc mừng.”

Tống Dung Đức khuôn mặt tuấn tú sắc mặt trở nên lạnh lùng, “Lời chúc mừng của Viên tổng tôi không dám nhận. Trong mắt Viên tổng tôi có lẽ là đồ lãng phí vô dụng, vẫn còn nhớ rõ sự sỉ nhục mà Viên tổng đã dành cho tôi.”

“Tống Thiếu, anh thật sự đã hiểu lầm tôi.” Viên tổng cười nói, “Hơn nữa anh cũng nên cảm ơn tôi, nếu không phải vì những gì tôi nói với anh lúc đó, anh làm sao có thể trở về Tống gia, huống chi là cưới được một người vợ xinh đẹp. Bây giờ sự nghiệp của anh đang tiến triển tốt và gia đình hạnh phúc, xem ra anh trong cuộc sống là người chiến thắng.”

Tống Dung Đức đột nhiên nhớ tới lời nói của Ngô Nhân Phong, trong lòng khẽ nhúc nhích, chế nhạo: “Vậy tôi nên cảm ơn ông.”

“Không sai.” Viên tổng nhướng mày gật đầu.

“Ôi”

Tống Dung Đức tức giận cười, nếu không phải đang ở trước mặt nhiều người, anh đã đấm ông ta rồi.

Thành thật mà nói, hôm nay anh ấy không để ý gì đến Viên tổng.

Viên tổng, bây giờ anh biết rằng sự nghiệp của tôi đang tiến triển tốt, anh nên biết rằng tôi không còn như trước đây. Chỉ cần tôi nói một lời, dự án trong tay của anh sẽ bị kẹt lại và không thể quay vòng vốn, giá trị của dự án sẽ giảm đi một nửa, thậm chí khiến cho anh phá sản không phải là không làm được.”

Viên tổng trong mắt lóe lên tia sợ hãi, cuối cùng nở nụ cười: “Tống Thiếu, không phải, giữa chúng ta không có sự thù hận sâu sắc đến mức như vậy. Huống chi lúc trước ngoài mặt còn cướp Hạ Thu, nhưng thật ra chúng tôi không có xảy ra chuyện gì cả.”

“Anh cho rằng tôi sẽ tin sao?” Tống Dung Đức lạnh lùng nhìn anh.

“Hạ Thu thật đúng là đối với anh là tình thâm nghĩa nặng.”

Viên tổng nói: “Hồi đó cô ấy đã chữa khỏi bệnh cho gia đình tôi, tôi muốn đưa tiền cho cô ấy nhưng cô ấy nói sẽ không lấy tiền của tôi và muốn nhờ tôi giúp đỡ. Cô ấy yêu cầu tôi đóng giả làm đối tượng của cô ấy để anh hiểu lầm tôi, tôi yêu cầu anh từ bỏ cô ấy và chủ động rời đi. Tôi hỏi lý do thì cô ấy nói rằng không muốn thấy công ty anh gặp khó khăn, anh thì tuyệt vọng và chán nản. Cô ấy nói rằng gia đình anh không thích cô ấy, cô ấy không muốn anh thực sự vì cô ấy mà rời bỏ cha mẹ của mình. Cô ấy cũng sợ sau này anh sẽ hối hận, cho dù không nói đến tương lai, khi cô ấy ở bên cạnh anh, cô ấy cảm thấy rằng anh muốn trở về Tống gia, nhưng vì cô ấy mà anh không thể quay lại, thậm chí vì cô ấy mà anh và người bạn thân một thời của anh cũng dần dần có khoảng cách.”

Cô ấy hi vọng anh có thể tiếp tục là Tống Thiếu tự mãn cao ngạo như trước đây, không bị người khác giễu cợt, chà đạp.”

Viên tổng nhấp một ngụm rượu đỏ, liếc nhìn dáng vẻ thất thần của Tống Dung Đức, cười nói: “Lời tôi nói là sự thật, cô ấy cũng hiểu để anh rời đi là rất khó, cho nên đã phối hợp với tôi, biến cô ấy trở thành người phụ nữ ham giàu sang, ích kỷ, độc ác, vì vậy ngay cả khi anh rời đi, anh cũng sẽ vì điều này mà không cảm thấy day dứt.”

“Ông dựa vào cái gì để tôi phải tin lời ông nói là thật?” Tống Dung Đức kìm nén sóng gió trong lòng, lạnh lùng hỏi.

“Anh có thể kiểm tra xem trong năm nay tôi đã xảy ra chuyện gì, tôi chỉ có quen hai người phụ nữ và hai tháng nữa tôi sẽ kết hôn.”

Viên tổng buông tay, “Mà lại lúc đó chưa đến một tháng tôi đã rời Kinh Đô để đến Vạn Thành đầu tư phát triển. Hạ Thu cũng chưa từng tới đây, ngay cả tôi và Hạ Thu cũng không có trao đổi về tiền bạc. Kỳ thật, ngày hôm đó ở quán bar Hạ Thu cũng biết địa chỉ của anh, cố ý đưa tôi đến đó, còn về phần khách sạn sau đó khi lên lầu thì chúng tôi mỗi người ở một phòng, những cái này anh có thể kiểm tra, đều được ghi chép lại nên có thể tra ra.”

Tống Dung Đức đứng bất động như bức tượng.

Viên tổng nhẹ nhàng nâng cốc, “Vậy cho nên tôi nói, anh nên cảm ơn tôi, nếu lúc đầu tôi không đóng kịch với cô ấy thì Tống Thiếu sao có thể bằng lòng trở về Tống gia. Bây giờ chú của anh đã trở thành tổng thống, còn anh thì kết hôn với con gái nuôi của tổng thống, gia đình rất hài lòng với anh, ngay cả dự án lớn của tập đoàn Tống thị cũng đều giao cho anh, bây giờ đi đâu anh cũng được nịnh nọt và kính trọng.”

“Nghĩ xem nếu Hạ Thu tiếp tục ở bên cạnh thì anh sẽ ra sao? Anh chỉ có thể khiêm tốn ở trong bụi bặm, nhìn người nhà họ Tống cao cao tại thượng, còn anh thì bị chê cười, bạn bè sẽ tránh xa anh, đến lúc đó sự nghiệp của anh không suôn sẻ, người trong gia đình cũng sẽ không quan tâm đến anh, chỉ trông cậy vào một người phụ nữ, nhìn chị gái, em trai thì ngày càng bước lên cao, anh sẽ không khỏi ghen ghét, đố kỵ, lâu dần sẽ trở nên không vui, thậm chí có thể sẽ hận Hạ Thu.”

Tống Dung Đức rất phức tạp, “Đây đều là những lời cô ta nói với ông sao?”

Viên tổng gật đầu, “Phụ nữ luôn lý trí hơn đàn ông, luôn nhìn xa trông rộng, Hạ Thu nói thích anh thì nên rời xa anh, để anh giương cánh bay cao.”

Trong buổi tiệc rượu này, Tống Dung Đức rốt cuộc không biết làm sao để trở về khách sạn.

Trong đầu của anh đều là những lời Viên tổng nói.( đừng nhẹ dạ thế chứ anh mình ơi)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK