Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc nhanh hơn ở nhóm kín của web Nhayho.č0m TẠI ĐÂY

Cô đi thang máy thẳng đến bãi đậu xe.

Cô khởi động xe và lái ra khỏi bệnh viện.

Mấy ngày nay, có lẽ là bị đè nén quá lâu, cô chỉ cảm thấy trong ngực như có một đống lửa tích tụ.

Một số việc, một số người, cô không thể đối phó, cô nghĩ đến việc né tránh nhưng tại sao những người này lại không buông tha những người xung quanh cô.

Cô nghiến răng gọi Thương Dục Thiên, “chú Thương, cho tôi biết địa chỉ nơi Khương Tụng ở.”

“Cô muốn làm gì?” Thương Dục Thiên cau mày, “Cô đừng vội tới đó, bà ấy điều động rất nhiều vệ sĩ nước ngoài.”

“Tôi sẽ nói chuyện với bà ấy.”

Khương Tuyết Nhu chưa từng nghĩ tới sẽ nói sự tình cho Thương Dục Thiên. Thứ nhất Diệp Gia Thanh và Thương Dục Thiên cũng là tình địch, thứ hai Thương Dục Thiên vẫn luôn yêu thương Khương Tụng. Cô không muốn ông ấy khó xử.

“Cảm xúc bà ấy bây giờ không ổn định, cô có nói chuyện với bà ấy đi nữa cũng vô ích.” Thương Dục Thiên trực tiếp từ chối cô, “Vì sự an toàn của cô, tôi sẽ không nói cho cô biết.”

Khương Tuyết Nhu chịu không nổi. “Nếu ông không nói, tôi sẽ an toàn sao. Người phụ nữ hung ác như bà ấy sẽ không bao giờ từ bỏ.”

Thương Dục Thiên rất khó chịu, người vợ ông yêu thương lại bị coi là một người phụ nữ xấu xa độc ác.

“Chú Thương, đây không phải là ở nước ngoài. Ông không thể bảo vệ tôi. Bây giờ không ai có thể bảo vệ tôi và gia đình.” Khương Tuyết Nhu yếu ớt nói, “Nếu sự hy sinh của tôi có thể đổi lấy sự an toàn của gia đình, tôi sẵn sàng làm điều này. ”

mật khẩu: 9999 vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.

Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

datpass pass=”9999″]

Thương Dục Thiên trong lòng có điểm phiền muộn, hồi lâu cũng không nói lời nào.

“Nếu ông không nói cho tôi biết, tôi sẽ tự mình tìm địa chỉ của bà ấy.”

Khương Tuyết Nhu cúp điện thoại, trực tiếp lái xe đến tập đoàn Hoắc Thị.

Nhưng vừa đi tới cổng liền bị quầy lễ tân ngăn lại, “Xin lỗi, Khương tiểu thư, cô không phải người của công ty chúng tôi và cũng không có hẹn trước, cô không thể vào trong.”

“Nếu tôi nhất định phải vào.” Khương Tuyết Nhu liếc mắt.

“Vậy thì chúng tôi chỉ có thể động thủ,” quản lý an ninh cùng một đám thị vệ đi tới, cười nói, “Khương tiểu thư, lần này không có Hoắc thiếu gia giúp đỡ. Lần trước cô đánh chúng tôi thậm tệ, cô kiêu ngạo còn báo cáo với chủ tịch ở đó. Giờ thì Hoắc Anh Tuấn đi rồi chúng tôi đã quay trở lại.”

Đôi mắt đen nhánh của Khương Tuyết Nhu toát ra vẻ lạnh lùng, cô nắm chặt tay lại.

Đột nhiên, tiếng cười của Lương Duy Phong vang lên sau lưng cô, “Vợ à, sao em lại ở đây? Chẳng lẽ Hoắc Anh Tuấn đã vứt bỏ em sao? Em không còn được vào cổng của Hoắc Thị. Ôi. Bây giờ không còn gọi là Hoắc Thị mà phải là tập đoàn Thái Nhân, cái tên này nghe hay quá. ”

Khương Tuyết Nhu quay đầu, chán ghét nhìn anh, “Ồ, thấy anh cười rất vui, tôi còn tưởng gọi là tập đoàn Lương thị.”

Lương Duy Phong dường như không hiểu được lời châm chọc của cô. Chậm rãi đi đến bên cạnh cô, đắc thắng nói với giọng mà chỉ hai người có thể nghe thấy: “Không phải bây giờ, nhưng sẽ không lâu nữa.”

[/datpass]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK