Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô đã từng xem ảnh của Tống Dung Đức, nhưng cả ảnh do paparazzi chụp được trên mạng cũng không rõ ràng lắm, không giống bây giờ, áo sơ mi đen, quần bò, giày da màu trắng, tóc ngắn biến thành đầu xoăn màu hạt dẻ. Nhìn thoáng qua, trông giống như một ngôi sao hàng đầu trong làng giải trí, lạnh lùng và đắt giá, và tuỳ tiện chụp vài kiểu cũng sẽ thành ảnh bìa tạp chí.

Đây là cháu trai của tổng thống Nguyệt Hàn?

Nhưng hình tượng tổng tài bá đạo trong tiểu thuyết hoàn toàn không phù hợp.

Tổng tài bá đạo còn nhuộm tóc và làm tóc xoăn sao?

Tổng tài bá đạo có quá đẹp mắt hay không, khiến cô là phụ nữ cũng tự thấy xấu hổ.

Lâm Minh Kiều cũng xấu hổ, nhưng cô cũng có thể hiểu được suy nghĩ của Thư Hàm, dù sao thì Tống Dung Đức nhìn cũng khiến người ta nhìn lên mà gato, cho dù hôm nay anh mặc áo sơ mi đen của anh trai mình, cổ áo sơ mi cũng phải cởi ra mấy nút. Cho người ta cảm giác một hương vị tà mị phóng túng, tóm lại là không thấy được anh đã hơn 30 tuổi.

Chao ôi, cô không hiểu, Tống Dung Đức, Hoắc Anh Tuấn, Quý Tử Uyên chơi thân như vậy, hai người đó luôn tỉ mỉ trong việc ăn mặc, tại sao anh lại … ăn mặc cẩu thả như vậy.

“Thì ra… Thì ra là Tống Thiếu, xin chào, xin chào, tôi đã ngưỡng mộ tên tuổi anh từ lâu.”

Thư Hàm cười nhạt, cả người không tốt, cô là người bình thường, chỉ là muốn cùng bạn cũ đi mua sắm, “Minh Kiều, sao cô dẫn Tống Thiếu tới đây, cũng không nói trước cho tôi. ”

“Đúng lúc cứ để anh ấy chăm sóc con của cậu, chúng ta đi mua sắm thôi.” Lâm Minh Kiều nắm cánh tay Thư Hàm, sau đó nhàn nhạt nhìn Tống Dung Đức.

Tống Dung Đức nhìn đứa nhỏ bên cạnh, đứa nhỏ trong nháy mắt nhìn anh, còn tưởng rằng anh hai cũng khá đẹp trai, nên chơi cũng tốt.

“Được rồi, anh trông chừng cậu bé, em cứ đi mua sắm, coi như anh tập nuôi đứa trẻ trước.”

Tống Dung Đức vô cùng không tình nguyện, nhưng không có cách nào.

Anh dẫn Tô Tô đi phía sau.

Lâm Minh Kiều và Thư Hàm đi phía trước, vừa đi vừa trò chuyện.

Thư Hàm thỉnh thoảng nhìn trộm phía sau, lúc đầu còn có chút lo lắng cho con trai, không ngờ Tống Dung Đức trực tiếp ôm Tô Tô vào lòng, vừa nói chuyện phiếm vừa đi theo.

“Cái đó… thật là Tống Thiếu?” Thư Hàm không thể tin được.

“Ừ.” Lâm Minh Kiều bất lực nhún vai.

“Cậu không nói sẽ mang theo Tống Thiếu, làm sao tôi biết, tôi cũng chưa từng gặp qua.” Thư Hàm thì thào nói, “Hơn nữa, anh ấy thật sự rất đẹp trai, giống như Tiểu Thịt Tươi, tôi nhớ cậu từng nói Tống Thiếu là hơn 30 tuổi, anh ấy là một ông già…. ”

“Ừm… hơn ba mươi, không phải là già sao, tôi mới hơn hai mươi.” Lâm Minh Kiều xấu hổ nói, “anh ta chỉ là vẻ bề ngoài trẻ thôi.”

“Quên đi, nhìn ông xã tôi bằng tuổi tôi, anh ấy trông như 30, 40 tuổi, mấy năm nay bụng còn to lên,” Thư Hàm thở dài, “ biết vậy tôi sẽ không kết hôn ngay sau khi tốt nghiệp đại học. Chồng cô vẫn đẹp trai như vậy. ”

“Quên đi, đẹp trai có làm cơm ăn được không?” Lâm Minh Kiều vặn lại.

Thư Hàm chớp chớp mắt, “Cô thật sự có thể lấy đẹp trai thay cơm bữa, nếu không, tại sao cô lại thích Giang Quý Dương, Giang Quý Dương cũng không đẹp trai bằng

Tống Thiếu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK