Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tống Dung Đức choáng ngợp mở điện thoại lên, nhìn thấy video bên trong thì sững sờ, tay run run, không thể tin được người phụ nữ bên trong lại là Nhạc Hạ Thu.

“Cái này làm sao mà có thể được, bố, đây có phải là cắt ghép không?” Anh mờ mịt mở miệng.

“Cắt ghép?”

Tống Vương Quý nóng lòng muốn cho anh một cái tát nữa, ” Anh mù chứ tôi không có mù, cuối cùng thì tôi cũng hiểu được tâm tư của Minh Kiều, người phụ nữ mà anh che chở như đứa bé lại là người bị bệnh tâm thần, hãy đưa cô ta đi chữa bệnh, đừng đi hại lũ chó mèo kia. Vì cô ta mà thanh danh của Tống gia chúng tôi sẽ bị hủy hoại, anh thật không biết xấu hổ, công ty của anh không cẩn thận còn phá sản đừng nghĩ đến kinh doanh mỹ phẩm.”

Tống Dung Đức sắc mặt tái nhợt, nhìn video, dáng vẻ dữ tợn của Nhạc Hạ Thu khiến anh cảm thấy rất lạ lẫm.

Sự kỳ lạ khiến đồng tử của anh gần như không tìm được tiêu cự.

Nhạc Hạ Thu là mối tình đầu của anh.

Anh sẽ luôn nhớ lần đầu tiên nhìn thấy nụ cười của cô, giống như một đóa hoa trà trắng sạch, thuần khiết và xinh đẹp.

Bây giờ, làm thế nào mà cô ấy lại trở nên như thế này.

Nghĩ đến người phụ nữ sát hại dã man động vật chính là người vợ mà anh mới cưới.

Tống Dung Đức cảm thấy da đầu râm ran, thậm chí có chút khiếp sợ.

Anh hối hận, thực sự hối hận.

Anh không nên kết hôn với người phụ nữ này.

“Dung Đức, anh trở về đi.” Chung Nghệ Vi tàn nhẫn nói, “Đừng đưa Nhạc Hạ Thu tới đây nữa, nếu không chúng tôi chỉ có thể đóng cửa nhốt anh ở ngoài.”

“Mẹ, nếu như chuyện này là thật, sau này con sẽ ly hôn với Nhạc Nhạc Hạ Thu.” Tống Dung Đức cuối cùng cũng bình tĩnh lại, ấp úng nói: “Chỉ là về video, hai người có thể tiêu hủy nó hoặc nói cho con biết ở đâu được truyền đến, con sẽ không bao giờ để video đó lan truyền ra làm ảnh hưởng đến danh tiếng của Tống gia.”

Dù sao thì Tống Vương Quý cũng đã ở trong giới kinh doanh mấy chục năm, rất nhanh liền hiểu được ý của anh ấy.

Ông lặng người và không nói gì.

Tống Dung Đức nắm chặt tay, trầm giọng nói: “Thật ra, gần đây con cũng biết được Minh Kiều không hại Nhạc Hạ Thu, lúc trước con hiểu lầm Lâm Minh Kiều, nghĩ kỹ lại có một số việc con làm không có tốt lắm. Sau khi kết hôn với Nhạc Hạ Thu, con cũng mệt mỏi, con rất nhớ Nguyệt Nguyệt, hối hận đã làm tổn thương Minh Kiều, con nghĩ nên bù đắp cho bọn họ.”

Nói xong những lời này, cả người anh thả lỏng.

Hóa ra đây là những gì anh đang muốn nói từ tận đáy lòng mình.

Anh chán ngán cuộc sống này, nhất là nhìn thấy bộ dạng kinh khủng của Nhạc Hạ Thu, anh không muốn quay lại đối mặt với người phụ nữ này.

Mấy ngày nay anh đều nghĩ về Lâm Minh Kiều.

Anh muốn quay lại thời điểm đó.

” Cha mẹ, hai người cũng hy vọng Nguyệt Nguyệt có thể lớn lên trong một gia đình lành mạnh. Sau khi con cùng Minh Kiều tái hôn, Nguyệt Nguyệt có thể như trước ở bên hai người.”( mặt dày)

Tống Dung Đức nhìn cha mẹ đầy hi vọng, ” Cha mẹ, con không muốn ly hôn với Minh Kiều, nếu con không nghĩ Nhạc Hạ Thu bị cô ấy làm tổn thương, con cho rằng cô ấy có lòng dạ ác độc thì giữa chúng con sẽ không như hôm nay. Còn đối với Nhạc Nhạc Hạ Thu thì con không còn yêu cô ấy nữa, con cưới cô ấy hoàn toàn là để chuộc lỗi, bây giờ con mới phát hiện mọi chuyện đã sai, thật sai lầm.”

“Các người giúp con.”

Anh ấy khẩn cầu nói ra suy nghĩ của mình.

Trong sân yên tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng chim hót ríu rít trên mái hiên.

Hai vợ chồng Tống Vương Quý đồng thời nhìn con trai bằng ánh mắt phức tạp.

Tống Dung Đức vừa nhìn thấy đã thấp thỏm, “Cha mẹ.”

“Đừng nói nữa.” Chung Nghệ Vi nâng trán, “Anh muốn chúng tôi giúp anh tiêu hủy đoạn video, sau đó không có chứng cứ, có thể tranh giành Nguyệt Nguyệt không cần lo lắng, Nguyệt Nguyệt là tâm can bảo bối của Minh Kiều, vì Nguyệt Nguyệt Minh Kiều có lẽ sẽ quay lại với anh một lần nữa, là như vậy sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK