Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi mọi người rời đi, Lâm phu nhân xúc động nói: “Trước đây mẹ còn lo lắng, nhưng giờ thấy con về mà phủ tổng thống còn thu xếp người đưa con về, có thể thấy là rất thương con, mẹ cũng yên lòng.”

Lâm Minh Kiều đổi chủ đề, “Mẹ, cha không về sao?”

“Gần đây tổng công ty muốn chuyển trụ sở làm việc đến Kinh Đô, bên Thanh Đồng này phải kiểm kê nên cha con rất bận rộn.” Lâm phu nhân đau lòng thở dài,”Chẳng qua người ngoài nghe nói Lâm thị đang chuyển đến Kinh Đô, có không ít công ty đã chủ động đến với chúng ta để hợp tác và gần đây họ đã đem tới một số đơn đặt hàng lớn, lại càng bận rộn hơn.”

“Mẹ, mẹ phải nhắc nhở cha rằng, kiếm tiền là thứ hai, ở tuổi này sức khỏe bản thân mới là thứ quan trọng nhất.” Lâm Minh Kiều nói.

Lâm phu nhân nhìn cô một cái. “Cha con cũng là vì nghĩ cho con, chờ khi Lâm thị lớn lên rồi, ông ấy muốn Tống Dung Đức nhìn kỹ, anh ta đã không biết trân trọng tiểu thư Lâm gia, bản thân còn đáng giá hơn so với anh ta.”

Lâm Minh Kiều phốc cười một tiếng,sau khi cười xong lại cảm động, “Thật ra con đã xem nhẹ.”

“Con xem nhẹ nhưng cha con thì không.” Lâm phu nhân ôm Nguyệt Nguyệt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của con bé, càng nhìn càng thích, “Cũng may là con bé giống con hơn, không có giống cha. Ôi chao, không biết khi nào anh trai con mới kết hôn, cô gái mà mẹ giới thiệu cho nó trong buổi hẹn hò lần trước đã lại chấm dứt rồi.”

Lâm Minh Kiều trong lòng cảm động, “Lần trước không phải nói có khả năng thành công sao.”

“Đúng vậy, nhưng mà mấy ngày trước anh trai con đột nhiên nói rõ ràng với cô gái đó rồi.” Lâm phu nhân tiếc nuối hối hận, “Cô gái đó đúng là một người tốt, không biết anh trai con thích dạng gì.”

Lâm Minh Kiều nghĩ đến Tống Quân Nguyệt.

Thật trùng hợp, lần trước sau bữa ăn cơm, Lâm Minh Sâm không lâu liền từ bỏ cô gái kia, chẳng lẽ hai người bọn họ thật sự là xảy ra chuyện gì sao.

Lần trước không phải miệng Lâm Minh Sâm nói không còn liên quan gì sao, càng nghĩ trong lòng càng khó hiểu .

Phòng đó là Tống Thanh Duệ đặt trước, có lẽ anh ấy biết được chút gì đó.

Nhưng cô thực sự không muốn hỏi anh ấy.

Cô không chủ động gửi Wechat cho Tống Thanh Duệ nữa, nhiều khi buồn chán lắm thì cô đi theo Lâm phu nhân về thăm ông bà hoặc họ hàng.

Chưa đầy một tuần sau khi trở về Thanh Đồng, cô đã thay Lâm phu nhân tham dự một bữa tối và hai bữa tiệc rượu.

Xét cho cùng, Lâm Gia hiện là một trong những gia tộc lớn nhất Thanh Đồng, thường có quan hệ mật thiết với giới nhà giàu ở đây. Cuối năm được nhiều đối tác, người thân, bạn bè gửi thiệp mời, một số là tiệc tất niên của công ty, một số là tiệc cưới và một số là rượu mừng sinh nhật hoặc tiệc đầy tháng.

Tại đây, vừa ăn tối xong, Lâm phu nhân đưa cho Lâm Minh Kiều một thiệp mời: “Hạ Văn Bình của Hạ gia ngày mai sẽ kết hôn, vừa vặn con hãy đến dự tiệc thay mẹ. Trước kia không phải con rất thân thiết với Hạ Văn Trì sao, sau này anh trai con kết hôn, anh ấy chắc chắn cũng sẽ đi.”

Lâm Minh Kiều thực sự không muốn đi, mấy lần đi ăn vừa rồi cô luôn thấy sự chế giễu của nhiều người, chuyện ly hôn quả là một chuyện vô cùng hổ thẹn.

“Minh Kiều, mẹ biết những người đó lắm mồm, nhưng những người đó chẳng qua là ghen tị với con.” Lâm phu nhân nhìn ra suy nghĩ của cô, “Miệng liền tai, ai nói thì người đó nghe, con cũng không thể bịt miệng bọn họ lại, miễn là con cảm thấy vui vẻ là được rồi.”

“Vâng, mẹ, con hiểu rồi.”

Lâm Minh Kiều gật đầu.

Ngày hôm sau, sau khi lái xe đến khách sạn, Tống Thanh Duệ gửi Wechat: [Thanh Đồng, thời tiết trở lạnh, nhớ mặc thêm quần áo.]

Lâm Minh Kiều trả lời lại: [Có lạnh hay không thì tự tôi biết, không cần cậu phải nhắc nhở.]

Tống Thanh Duệ: 【Chị luôn muốn thời trang phang thời tiết phải không.】

Khi Lâm Minh Kiều nhìn thấy lời này liền lặng lẽ xem qua trang phục của mình.

Thanh Đồng hôm nay là ba độ, nhưng cô vẫn mặc áo khoác len cổ lọ, ở trong xe cũng không sao, sau khi ra ngoài nhất định sẽ hơi lạnh. Nhưng là phụ nữ đã ly hôn, đương nhiên phải xinh đẹp khi xuất hiện để mọi người biết rằng ngay cả khi cô ấy đã ly hôn, vẫn luôn rạng rỡ.

Đèn xanh phía trước bật sáng, Lâm Minh Kiều cũng không có trả lời lại, về đến khách sạn mở máy lại, Tống Thành Duệ liền gửi một phong bao màu đỏ “Năm mới vui vẻ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK