Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Xong rồi.” Tống Dung Đức trầm giọng nói, “Thủ tục làm giấy chứng nhận ly hôn đã làm xong từ ngày hôm qua.”

Chung Nghệ Vi cảm thán, “Cô ta không thể nào mà vừa ly hôn lại tìm được ngay người đàn ông đó, đây có thể là cô ta đã ngoại tình từ lâu.”

Tống Dung Đức im lặng, coi như ngầm thừa nhận.

Chung Nghệ Vi sờ sờ trái tim, tức cái lồng ngực..

Tống Vương Quý càng tức giận, bởi vì nhớ tới năm mươi vạn của mình, “Vậy anh đưa hết tiền cho cô ta rồi sao?”

“Anh cho cô ta bao nhiêu?” Chung Nghệ Vi hỏi.

Tống Vương Quý khẽ nheo mắt, “Anh nói anh đưa cho cô ta 80 vạn là phí ly hôn, có phải chỉ 80 vạn thôi không, còn có bất động sản gì nữa hay không.”

Tống Dung Đức vẫn luôn im lặng.

Anh ấy sẽ xấu hổ khi nói rằng đã đưa 100 vạn, thậm chí vài bộ tài sản trị giá 10 triệu.

Anh biết nếu nói ra, nhất định sẽ bị Tống Vương Quý đánh chết.

Nhưng nếu không nói ra, không khác nào ngầm thừa nhận, Tống Vương Quý sẽ điều tra và biết rằng anh không chỉ đưa hơn 80 vạn tiền mặt mà còn có một số bất động sản không rõ nguồn gốc.

“Tống Dung Đức, anh tự nói đi, không thì tôi tự mình điều tra.” Cơn giận trong người Tống Vương Quý đã đến cực hạn rồi.

“Con đã đưa 100 vạn, biệt thự chúng con đang sống hiện tại, một biệt thự và căn hộ ở nước Mỹ.”

“Trời ơi, chồng à, tôi tức quá, đau quá.” Chung Nghệ Vi ôm ngực nói.

Tống Vương Quý: “…”

Bà rất đau, nhưng ông thì không.

Ông ấy có đau không?

Tuy rằng đối với Tống gia số tiền đó không lớn, nhưng là bị chơi xỏ như vậy.

“Cha mẹ, con xin lỗi.” Tống Dung Đức không kiềm chế được nữa, người đàn ông chừng ba mươi tuổi đỏ mắt kêu lên, “Con xin lỗi, hôm nay con mới phát hiện ra, nếu biết sớm hơn con sẽ không cho bất cứ thứ gì, cũng sẽ không để yên như vậy.”

Chung Nghệ Vi nhắm mắt cười khổ, “Anh không hiểu sao, cô ta từ đầu đến cuối đều chơi xỏ anh, anh cho rằng cô ta yêu anh, không phải, cái cô ta yêu là thân phận, tiền bạc của anh. Nhớ không, lúc trước chúng tôi muốn đoạn tuyệt với anh thì cô ta đã chia tay anh, cái gì mà phối hợp với người khác diễn kịch, để anh có sự nghiệp phát triển lâu dài, để anh quay về Tống gia, đều là giả dối. Lúc đó sợ là cô ta cảm thấy anh chướng mắt nên mới chia tay anh, sau đó nhìn thấy anh quay lại Tống thị và quản lý dự án lớn liền tìm đến anh nối lại tình xưa.”

“Anh thật ngốc, anh quá ngây thơ, dễ tin tưởng, trong đời này tôi chưa từng nhìn thấy người phụ nữ nào như vậy.”

“Tôi chắc chắn, nếu không phải vì khuôn mặt biến dạng và đôi chân tàn tật, cô ta đã không lấy anh. Cô ta không còn con đường nào khác nên cô ta mới dựa vào anh và để anh cưới cô ta.”

“Bây giờ có một vị nhị thiếu gia của tập đoàn Hamel. Tôi có nghe nói đến công ty Hamel, đó là một công ty rất lớn ở nước X, có hạng trên thế giới. Một nhị thiếu gia như vậy, cho dù không phải là người thừa kế, trên đời này có thể nói ít đi cũng có thể phân đến hàng ngàn vạn. Còn anh thì sao, anh còn gì nữa, tôi và cha anh không cho anh cái gì, còn Âu Lam Sênh thì lại trở nên không tốt, nên cô ta đã sẵn sàng tìm một chiếc lốp dự phòng.”

“Cuối cùng thì cô ta chỉ muốn lấy tiền của anh mà thôi.”

“Anh đúng là đồ ngốc, làm sao đứa con ngoan của tôi lại trở nên ngốc nghếch như vậy.”

“Chỉ vì một kẻ dối trá như vậy, cuộc hôn nhân tốt đẹp mà cha anh sắp đặt cho anh đã không còn.”

“Hiện tại thì tốt rồi, tất cả mọi người ở Kinh Đô đều biết anh bị cắm sừng, bị người ta chơi đùa.”

Mỗi lời Chung Nghệ Vi nói đều như một nhát roi quất vào tim Tống Dung Đức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK