Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc nhanh hơn 200 chương ở nhóm kín TẠI ĐÂY

Các bạn vào group facebook để nhảy hố nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đỗ Tuyên giơ ngón tay lên, giọng điệu nhẹ nhàng.

Nguyễn Nhan là người có tiềm năng, anh ta rất xem trọng.

Đôi mắt đen của Nguyễn Nhan nhìn về phía Quý Tử Uyên, khuôn mặt xinh đẹp không có nhiều biểu cảm: “Cậu Quý.”

Quý Tử Uyên nhíu mày không nói một lời, giống như không để ý tới.

Nguyễn Nhan thấy anh ấy không nói lời nào thì nhanh chóng dời ánh mắt, nói chuyện với Đỗ Tuyên: “Tôi nghe nói nữ chính « Kinh Hoa» đã xác định là Thang Nhược Lan.”

Đỗ Tuyên biết mục đích của cô ấy đến đây, nhưng không ngờ cô ấy dám hỏi ở trước mặt Quý Tử Uyên, anh ta có chút kinh ngạc gật đầu: “Đúng vậy, đạo diễn Khâu đã xác định.”

Trong mắt Nguyễn Nhan đầy lạnh lùng: “Thật sao, tôi nghĩ cô Thang Nhược Lan dựa vào Quý Tử Uyên đi cửa sau mới lấy được nhân vật này, dù sao trước đó đạo diễn Khâu hài lòng với tôi hơn, tôi cũng nghĩ mình diễn tốt hơn Thang Nhược Lan.”

Đỗ Tuyên lúng túng, ánh mắt lo lắng nhìn Quý Tử Uyên một chút.

Vẻ mặt của người đàn ông không thay đổi, nhưng trong không khí bỗng nhiên lạnh xuống.

“Nguyễn Nhan, cô có biết mình đang nói gì ở trước mặt cậu Quý hay không.” Đỗ Tuyên nhắc nhở.

Nguyễn Nhan nhàn nhạt nhìn lướt qua Quý Tử Uyên, đôi mắt đen nhánh mang theo sự nghi ngờ: “Tôi nói là Quý Tử Uyên chứ không phải là cậu Quý, trên đời này có rất nhiều người họ Quý.”

“. . .”

Đỗ Tuyên xấu hổ.

Anh ta dám chắc chắn Nguyễn Nhan đang cố ý.

Người phụ nữ đúng là gan to bằng trời: “Nguyễn Nhan, đừng có làm bậy, tôi nói chưa rõ ràng sao, đây là Quý Tử Uyên.”

“Ồ, thật sao.” Nguyễn Nhan nhíu mày: “Tôi nghĩ người đàn ông có thể thích Thang Nhược Lan thì chắc chắn rất xấu xí, sự thưởng thức rất kém, vừa rồi tôi thấy cậu Quý có phong thái nhẹ nhàng, khí chất hơn người, vô cùng tuấn tú, cho nên không dám nghĩ anh ấy là cậu Quý trong truyền thuyết kia.”

“Nguyễn Nhan. . . .” Đỗ Tuyên tức giận.

“Tôi nói sai thì sao, tôi vừa khen cậu Quý vô cùng tuấn tú.” Nguyễn Nhan nhún vai, lộ vẻ không biết rõ: “Trước kia tôi chưa thấy Quý Tử Uyên, tôi chỉ có thể dựa vào trí tưởng tượng, bởi vì tôi không thích Thang Nhược Lan, cho nên trong lòng tôi không có ấn tượng tốt với người đàn ông thích Thang Nhược Lan.”

Đỗ Tuyên mất hết hy vọng, anh ta chỉ có thể nơm nớp lo sợ nhìn về phía Quý Tử Uyên: “Cậu Quý, tôi xin lỗi, Nguyễn Nhan. . . Mặc dù diễn xuất tốt, nhưng đầu óc có chút vấn đề.”

Cho dù thế nào, Nguyễn Nhan là cây hái tiền của công ty, anh ta muốn giữ lại.

Quý Tử Uyên đè tàn thuốc vào gạt tàn, anh ấy ngẩng đầu lên, môi cong lên lạnh lùng: “Cô lòng vòng mắng tôi nhiều như vậy, xem ra cô rất có ý kiến với tôi.”

“Tôi sẽ nói thật, tôi có ý kiến với anh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK