Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh rất hi vọng cha mẹ mình tâm sự, nói không chừng có thể tái hợp, nhưng hiện tại anh có việc nên cũng không nghĩ chuyện khác: “Cha, cha có nhớ trước kia đã nói với con chuyện từng gặp một người có ngoại hình giống như Tuyết Nhu ở vịnh Nia không?”

“Ừm.” Lục Minh Anh gật đầu: “Sao con đột nhiên nhắc đến chuyện này.”

Khương Tuyết Nhu kinh ngạc: “Thì ra chú đã gặp qua.”

“Đều tại anh, anh nên nói sớm với em, lúc đó anh dẫn em đến vịnh Nia gặp người phụ nữ kia.”

Hoắc Anh Tuấn có chút chán nản nói với Lục Minh Anh: “Sau đó người phụ nữ kia tái hôn với Thương Dục Thiên, sinh ra một đứa con trai tên Thương Mỗ đúng không?”

“Đúng là Thương Dục Thiên, nhưng cha không biết tên đứa con trai.” Lục Minh Anh nói.

“Cha, cha biết lần này người lén đối phó với nhà họ Hoắc là ai không, đó là Thương Dục Thiên và Khương Tụng.” Hoắc Anh Tuấn cười khổ nói: “Cũng không biết Khương Kiều Nhân dùng cách hèn hạ gì, giống như tẩy não Thương Dục Thiên và Khương Tụng vậy, làm cho bọn họ nhắm vào con gái ruột Tuyết Nhu.”

Lục Minh Anh đầy khiếp sợ, lúc trước ông chỉ suy đoán, nhưng không ngờ lại là sự thật.

“Cha, trước đó cha đã nói Thương Dục Thiên rất tàn nhẫn, không lẽ ông ta không thích Khương Tụng từng sinh con gái, cho nên nghĩ cách cố ý muốn giải quyết Tuyết Nhu sao.” Hoắc Anh Tuấn suy đoán nói.

“Không thể nào, cha đã gặp… Thương Dục Thiên một lần, nhưng có lẽ không phải là lý do nhắm vào một cô gái đâu.”

Lục Minh Anh suy nghĩ: “Hay là cha sẽ nói chuyện với Thương Dục Thiên, nói không chừng có thể xóa bỏ hiểu lầm.”

“Không được.” Khương Tuyết Nhu vội vàng nói: “Chú Lục, chú là át chủ bài của bọn con, quan hệ của chú và Hoắc Anh Tuấn không thể bị lộ, nếu chuyện này đến đường cùng, bọn con phải nhờ chú mang theo hai đứa bé bình an vô sự rời đi.”

“Có lẽ không nghiêm trọng như vậy, dù sao đó là mẹ ruột của con.” Hoắc Nhã Lam nghĩ mãi vẫn không hiểu: “Hiểu Lãnh và Hiểu Khê cũng là cháu của bà ta, lúc trước dì và Hoắc Anh Tuấn mâu thuẫn sâu đậm cũng không ác độc như thế.”

Nói khó nghe chút bà chỉ nghĩ cách nâng đỡ Hoắc Phong Lang ngồi lên vị trí tổng giám đốc.

Sau đó Hoắc Anh Tuấn có con trai và con gái, bà còn rất vui vẻ.

Khương Tuyết Nhu cô đơn không lên tiếng.

Hoắc Anh Tuấn thở dài: “Mẹ cô ấy còn đánh Tuyết Nhu.”

Lục Minh Anh châm điếu thuốc, trầm giọng nói: “Nếu đã như vậy, vậy cha tạm thời không đi tìm Thương Dục Thiên, còn nữa. . . Kế hoạch của các con sẽ rời đi vào tuần sau, còn đi hay không?”

Mọi người nhìn Khương Tuyết Nhu.

Khương Tuyết Nhu im lặng một lúc lâu, lắc đầu: “Con muốn ở lại biết rõ sự thật.”

Hoắc Anh Tuấn sờ tóc cô, đáy mắt hiện lên sự lạnh lùng, cũng dần dần kiên định: “Cha, thế lực của nhà họ Thương thế nào?”

Lục Minh Anh im lặng một lát, phức tạp nói: “Cha nhớ đã nói với con rồi, vợ của Thương Dục Thiên là chủ đảo Solomon, Khương Tụng từng lưu lạc đến đó, bà ta khai phá dầu mỏ trên đảo, Khương Tụng và Thương Dục Thiên ngang nhau về tiền bạc, một người nắm giữ dầu hỏa, một người nắm giữ giao thông đường thủy và ngân hàng, bọn họ đi bất kỳ nước nào cũng được tổng thống tự mình tiếp đón.”

Khương Tuyết Nhu vô cùng khiếp sợ: “Chẳng lẽ không phải mẹ con gả cho Thương Dục Thiên mới có địa vị bây giờ sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK