Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng vậy, là cô ấy.” Đối mặt với ánh mắt sắp mất kiểm soát của cha mẹ, Lâm Minh Sâm từ đầu đến cuối không thay đổi nhiều, “Chúng con đã đăng ký kết hôn rồi.”

“Lâm Minh Sâm, con muốn giết mẹ thì cứ nói thẳng ra.” Lâm Mẫu cầm lấy đôi đũa trên bàn ném về phía Lâm Minh Sâm.

Nguyệt Nguyệt đang thích thú ăn cà rốt thái sợi bỗng bật khóc khi thấy Lâm Mẫu trông như thế này.

“Mẹ, mẹ làm sao vậy, đừng làm Nguyệt Nguyệt sợ.” Lâm Minh Kiều lập tức ôm Nguyệt Nguyệt dỗ dành.

Để tránh cho cháu gái nhỏ của mình sợ hãi, Lâm phụ liều mạng hít sâu một hơi, “Lâm Minh Sâm, trên đời này không có phụ nữ khác à, sao con lại đi tìm người của Tống gia, em gái con bị nhà Tống Dung Đức hại rồi còn chưa đủ sao. Bây giờ cha là người một nhà với Tống Vương Quý, cha thật sự cảm thấy muốn nôn.”

“Đúng vậy.” Lâm Mẫu cũng tức giận nói, “Bây giờ mẹ xem Tống gia còn khó chịu hơn nhìn thấy vợ chồng Khâu gia, nếu không phải hai người bọn họ để em gái con gả cho Tống Dung Đức, cái đồ cặn bã đó thì em gái con sao có thể trở thành kết hôn lần thứ hai. Đừng nói xa, chỉ nói gần, Tống Dung Đức đã vu khống em gái con trên mạng như thế nào, nói em con lừa dối trong hôn nhân, gạ tình em họ, ông trời ơi, mẹ chưa từng thấy người nào cặn bã như vậy.”

“Mẹ nói cho con biết, kiếp này mẹ tuyệt đối không thể kết thân với người Tống gia.”

Nhìn thấy sự kích động của cha mẹ, Lâm Minh Kiều phải nói: “Cha mẹ, Tống Dung Đức là Tống Dung Đức, thật ra trước đây con có thể ly hôn, trừ nhờ Tống Thanh Duệ ra, còn phải cảm ơn chị Quân Nguyệt đã giúp đỡ, lời vu khống trên mạng cũng là nhờ chị Quân Nguyệt giải quyết.

“Con” Lâm mẫu kinh hỷ nhìn cô, “Tống gia hại con tổn thương như vậy, con còn nói giúp cho người khác.”

“Kỳ thật con cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần anh trai thích là được.” Lâm Minh Kiều nhắc nhở, “Mẹ muốn anh ấy cả đời độc thân à.”

“Thà để anh ấy độc thân cả đời.” Lâm Chấn tức giận nói, “Minh Kiều, đừng nhìn bộ dạng Tống Vương Quý vui mừng khi chào đón cháu gái khi ở nhà cũ, chúng ta đều đồng ý, nhưng con cũng có thể thấy từ sau khi Tống Dung Đức trở thành một tên ngốc, Tống Vương Quý mỗi lần đều cử tài xế đến, ông ấy cũng chưa từng đích thân tới, ngoài mặt bọn họ cũng không nói gì, nói không chừng là đã hối hận khi để Tống Dung Đức cưới con.”

“Đúng đó, con là một cô gái kết hôn với Tống Dung Đức bọn họ không quan tâm, nhưng không có nghĩa là có thể chấp nhận Tống Quân Nguyệt kết hôn với anh trai con. Không chừng sau lưng còn thầm nghi ngờ anh trai con có ý đồ với tập đoàn Tống Thị.”

“Cho nên Quân Nguyệt đã vì con mà không làm tổng giám đốc tập đoàn Tống Thị.” Lâm Minh Sâm bỗng nhiên lên tiếng.

Cả đám im lặng, Lâm Mẫu không thể tin nổi, “Con nói cô ấy từ chức là vì con.”

“Mẹ ơi, con và cô ấy cũng không còn nhỏ, con không muốn lãng phí thời gian nữa, con đã ở bên cô ấy và con là người đã mặt mặt dày mày dạn thừa dịp lúc cô ấy say xỉn ức hiếp cô ấy, buộc con và cô ấy phải kết hôn, nói không chừng trong bụng cô ấy còn có đứa nhỏ.” Lâm Minh Sâm lạnh giọng nói, “Tống gia không đồng ý, hai người chúng con có thể sống một mình, chỉ cần yêu nhau, mọi chuyện còn lại không thành vấn đề, mẹ hiểu rõ tính cách của con, lúc đầu con cũng không quá quan tâm người khác nghĩ gì về mình.”

Lâm Mẫu mở to mắt.

Con trai nói bắt nạt con gái khác thì bà còn nói gì nữa.

Lâm phụ mặt mày tái nhợt, trong ngực lửa giận sôi trào, bất lực vô cùng, ông là người hiểu rõ con trai mình như thế nào hơn ai hết.

Lâm Minh Sâm đứng lên, “Nếu không được hoan nghênh thì con cũng không cần đưa Quân Nguyệt đến đây, con cùng cô ấy ở bên nhau, sống những ngày tháng ít ỏi của chúng con, khi nào có thời gian, con sẽ về nhà thăm mọi người.”

Nhìn thấy con trai đi lên lầu, Lâm mẫu vô cùng bất lực, “Chờ đã……”

Lâm Minh Sâm quay đầu ngơ ngác nhìn cha mẹ.

Đối mặt thật lâu, Lâm Mẫu thở dài nói: “Muốn dẫn về thì cứ dẫn về đi.”

“Vậy thì ngày mai mọi người không được gây khó dễ cô ấy.” Lâm Minh Sâm thương lượng, “Đối xử với cô ấy giống như Tống Thanh Duệ.”

Lâm Mẫu: “…”

Quạt nhiên, con trai nói giống như là một người đòi nợ và anh ta có thể khiến người khác tức chết.

“Lâm Minh Sâm, đừng có quá đáng như vậy.” Lâm phụ tức giận nói, “Mẹ con đã đồng ý là tốt rồi, con còn đòi hỏi nhiều như vậy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK