Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc nhanh hơn 400 chương TẠI ĐÂY

Khương Tuyết Nhu sợ anh nói đến chuyện này nhất nên vội vàng nói: “Được rồi, có con nên không thể giống như trước kia, không thể luôn nghĩ đến thế giới hai người, ban ngày con đi nhà trẻ, bọn nhỏ cũng hi vọng chúng ta làm bạn với chúng, mà đứa bé dính cha mẹ chỉ có mấy năm thôi.”

Hoắc Anh Tuấn bất đắc dĩ nói: “Trước kia không có con thì anh rất muốn có con với em, hiện tại chúng ta có con thì anh cảm thấy chúng giống như bóng đèn. . . .”

“Hoắc Anh Tuấn, anh thử nói thêm một câu nữa xem, em sẽ không quan tâm anh nữa.” Khương Tuyết Nhu ra vẻ tức giận nhìn anh.

Anh thật là, hai đứa bé đáng yêu như thế lại nói là bóng đèn.

“Em yêu, anh sai rồi.” Hoắc Anh Tuấn tranh thủ hôn cô: “Em yêu, miệng em rất ngọt.”

“Nói nhảm, em đang ăn kem mà.” Mặt Khương Tuyết Nhu nóng bừng đẩy anh ra: “Anh đừng quấy rầy em ăn kem.”

Cô nói xong thì múc một muỗng bỏ vào miệng.

Đáy mắt Hoắc Anh Tuấn lóe lên: “Anh cũng muốn ăn.”

Anh nói xong thì chặn môi của cô lại.

Lúc Khương Tuyết Nhu hiểu được anh muốn ăn gì thì xấu hổ đến mức cuộn ngón chân lại.

Cuối cùng bọn họ đi xem phim nhưng không nhớ gì cả, hai người lén lút ăn kem, cũng may cả rạp chiếu phim chỉ có bốn người, hai người kia là người yêu ngồi ở xa xa.

Sau khi bọn họ ra ngoài, Hoắc Anh Tuấn vui vẻ nói: “Trước kia anh không biết ăn kem lại ngon như thế.”

Khương Tuyết Nhu giả vờ không hiểu, dù sao cô càng nói chuyện với anh thì anh sẽ càng nói mấy lời xấu hổ.

Nhưng Hoắc Anh Tuấn lại cười tủm tỉm nói: “Anh hiểu rồi, không phải kem ngọt mà là em ngọt.”

“. . .”

“Nào, em yêu, để anh nếm lại một lần.” Hoắc Anh Tuấn mặt dày đi tới.

Một giọng điệu châm chọc bỗng truyền đến: “Xã hội này ngày càng tệ, người chưa ly hôn lại thân mật với đàn ông khác, đúng là người đê tiện nhất thế giới.”

Khương Tuyết Nhu quay đầu nhìn qua, có hai người phụ nữ khinh bỉ nhìn cô, người nói chuyện mặc váy liền áo, là Mạnh Tử Hàm đã từng theo đuổi Hoắc Anh Tuấn, con gái của Mạnh Nghị Viên.

“Tử Hàm, ai vậy.” Bạn thân Mạnh Tử Hàm ra vẻ không biết hỏi.

“Vợ của Lương Duy Phong.” Mạnh Tử Hàm cố ý nhìn Hoắc Anh Tuấn.

Mấy ngày qua cô ta nhìn thấy tin tức của Hoắc Anh Tuấn, cô ta không ngờ người đàn ông này lại mạnh mẽ lật đổ Sở Thị, sau khi Sở Thị sụp đổ thì Hoắc Thị bị điều tra, cô ta nghĩ lần này Hoắc Anh Tuấn không thể chống đỡ nổi, không ngờ anh lại làm cho dư luận nước Nguyệt Hàn đảo chiều.

Thủ đoạn của anh rất đáng sợ, đương nhiên người đàn ông như vậy càng thêm hấp dẫn cô ta.

Gần đây Mạnh Nghị Viên thường lải nhải bên tai cô ta, nếu như trước đó cô ta có thể nắm được Hoắc Anh Tuấn thì tốt, nói không chừng cha cô ta có thể leo lên vị trí tổng thống.

Cô ta càng nghĩ thì càng hận không thể chiếm Hoắc Anh Tuấn làm của riêng.

Bạn thân của cô ta kinh ngạc che miệng: “Hiện tại người ngoại tình đều phách lối như thế à.”

“Cũng không phải, cô ta không hề để ý, cô ta có chồng lại công khai đến nhà đàn ông khác, trên đường còn ôm hôn, thật là không biết xấu hổ, cô ta làm mất hết mặt mũi của phụ nữ chúng ta.” Mạnh Tử Hàm không chút khách sáo nói.

Khương Tuyết Nhu cảm thấy bình thường, cô đã xem những lời này trên mạng cũng không ít.

Nhưng Hoắc Anh Tuấn đen mặt lại: “Chúng tôi thân mật thì liên quan gì đến cô dù sao cũng tốt hơn cô, cô chủ nhà giàu không biết nhục nhã cho đàn ông uống thuốc, cô đói khát bao nhiêu vậy, chỉ tiếc cho dù cô cởi sạch đứng trước mặt tôi thì tôi cũng không hứng thú.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK