Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc nhanh hơn ở nhóm kín của web Nhayho.č0m TẠI ĐÂY

“Mẹ, rốt cuộc mẹ là mẹ của ai, có phải Tống Dung Đức hối lộ mẹ đúng không.” Lâm Minh Kiều không vui nói.

“Mẹ chỉ nói sự thật, vậy con cảm thấy mẹ nói có đúng không?” Mẹ Lâm hỏi.

“. . . Đúng.” Lâm Minh Kiều chỉ có thể đồng ý.

Mẹ Lâm thở dài: “Lúc còn trẻ có ai không gặp qua đồ cặn bã chứ, có một số người quen biết cả đời, con không nhất định hiểu rõ người này, cho nên không cần thiết cứ nhắc lại chuyện cũ, con cũng đừng cảm thấy mình thông minh mà khinh thường cậu ta như vậy.”

“Mẹ, con không khinh thường, anh ta là cậu cả nhà họ Tống, con khinh thường anh ta làm gì, con còn hâm mộ số mệnh của anh ta đó.”

“Con không khinh thường, vậy lúc con nói chuyện với cậu ta lại nói mấy lời châm chọc làm gì?” Mẹ Lâm sắc bén nói: “Ngày con sinh non do con và cậu ta cãi nhau, cậu ta không đúng, không biết nhường nhịn vợ đang mang thai một chút, chẳng qua hiện tại mẹ nghĩ lại một cây làm chẳng nên non, đoán chừng con nói chuyện không dễ nghe nên hai đứa mới cãi nhau.”

“Mẹ có ý gì.” Lâm Minh Kiều ủy khuất: “Con tức giận đến sinh non, mẹ còn nói giúp anh ta.”

“Mẹ chỉ nói thẳng cách thức ở chung của hai đứa thôi.”

Mẹ Lâm vuốt tóc cô: “Minh Kiều, mẹ kết hôn mấy chục năm, là người từng trải, trong lúc con mang thai hoặc là sinh con xong thì tâm trạng nóng nảy cũng có thể hiểu được, nhưng chúng ta không thể luôn luôn đối xử với người khác như thế, có lẽ trước kia Tống Dung Đức không tốt, nhưng không thể thay đổi một sự thật rằng cậu ta là cha của đứa bé, sau này đứa bé cần cậu ta bảo vệ, đứa bé càng lớn thì cần bỏ sức càng nhiều, con không thể một mình chăm sóc, quá cực khổ, coi như sau này hai đứa ly hôn, cậu ta cũng phải gánh vác trách nhiệm, cho dù là thời gian ngắn hay thời gian dài thì con đừng như nước với lửa với cậu ta nữa, phụ nữ phải có EQ cao một chút.”

Mẹ Lâm bất đắc dĩ nhìn cô: “EQ của con cao à, nếu EQ của con cao thì lúc trước cũng sẽ không bị Tân Giai Linh bắt nạt như thế, con là con gái của mẹ, sao lại không học hỏi mẹ một chút gì chứ, con xem cả Thanh Đồng có nhà giàu nào ấm áp và hòa thuận giống như nhà chúng ta không.”

Lâm Minh Kiều liếc mắt: “Mẹ, mẹ may mắn mới gặp cha, cha là một người đàn ông tốt.”

“Trên thế giới này có rất ít đàn ông quan tâm, dịu dàng, lo việc nhà, có trách nhiệm, dáng vẻ đẹp trai còn biết kiếm tiền, lúc cha con còn trẻ cũng rất ít khi trở về nhà, còn có tính cậu chủ, sau đó vợ chồng ở chung với nhau rồi dần thay đổi, nếu mẹ nói mấy lời châm chọc giống con thì có kết hôn một trăm lần cũng ly hôn.”

Lâm Minh Kiều ngược lại là rất ít nghe cha mẹ kể chuyện hồi còn trẻ, cuộc hôn nhân viên mãn của cha mẹ là hình mẫu lý tưởng mà cô hướng tới.

“Minh Kiều, có lẽ từ đầu cách thức ở chung của con và Tống Dung Đức đã sai, lúc hai đứa gặp nhau lần đầu thì luôn mang theo thành kiến, cho dù sau này hai đứa làm bạn bè hay là vợ chồng thì cũng phải bình tĩnh nói chuyện, không nói đến hôn nhân, ngay cả trong công việc, trên thương trường, xã giao bên ngoài, người thông minh luôn thu lại sự sắc bén, con có bao nhiêu sắc nhọn thì giấu ở đây là được, không cần thể hiện ra cho người khác nhìn thấy.”

Mẹ Lâm chỉ vào ngực của mình.

Trong lòng Lâm Minh Kiều hơi chấn động một chút.

Mẹ Lâm là người phụ nữ thông minh, cô vẫn luôn biết điều đó, mẹ Lâm đi xã giao ở Thanh Đồng cũng làm cho người khác không bắt bẻ được gì, thậm chí bà bồi dưỡng Lâm Minh Kiều thành người tài giỏi, cho dù bây giờ cô sống ở thành phố này, khi cô đối mặt Chung Nghệ Vi và vợ tổng thống thì cũng có thể thành thạo ứng phó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK