Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ là cô ấy đã chết.

Mỗi khi nghĩ đến cô, lòng anh luôn cảm thấy thê lương.

Sau khi Quý Tử Uyên nằm viện ba ngày, Hoắc Anh Tuấn biết tin nhập viện, mang hoa quả đến thăm.

“Hiếm thấy, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh nằm viện.” Hoắc Anh Tuấn kinh ngạc nói, “Sao anh lại bị thương?”

Quý Tử Uyên nhìn không được tốt lắm, tại sao mọi người tới đều phải hỏi câu này.

Là người trong cuộc, anh không còn mặt mũi nào để nói.

“Khương Tuyết Nhu đâu, cô ấy có thể cho phép anh tới gặp tôi sao?” Quý Tử Uyên đổi chủ đề, cầm một quả cam lên bắt đầu bóc vỏ, “Lần trước trên sân vận động, cô ấy nhìn tôi không vừa mắt”.

Nhắc đến chuyện này, Hoắc Anh Tuấn buồn bực, “Cô ấy, hai ngày nay cô ấy đưa con và Nguyễn Nhan đi nghỉ mát ở Hawaii. Ngày nào cô ấy cũng đăng bài khoe trên facebook, tôi đoán là cô ấy đã quên mất tôi rồi.”

Quý Tử Uyên suýt chút nữa bóp nát quả cam ngay tại chỗ.

Anh mỗi ngày đều nằm chết ở bệnh viện truyền dịch, Nguyễn Nhan, người phụ nữ chết tiệt kia còn có tâm tư đi nghỉ dưỡng sao?

Cô ấy không biết rằng cô ấy đã bị phong sát hoàn toàn khỏi làng giải trí này rồi sao?

Cô ấy không vội vàng và không muốn chạy tới cầu xin sự tha thứ của anh sao?

Lần đầu tiên Quý Tử Uyên thấy không hiểu người phụ nữ Nguyễn Nhan này.

“Cho tôi xem status vợ anh cùng bạn bè.” Quý Tử Uyên vươn tay.

“Anh làm gì vậy?” Hoắc Anh Tuấn cảnh giác nhìn anh.

“Đừng lo lắng, tôi không có hứng thú với vợ của anh, tôi chỉ muốn xem Nguyễn Nhan thế nào.” Quý Tử Uyên nói, chống lại cơn tức giận.

Hoắc Anh Tuấn nhìn thái dương giật giật, hiếm thấy Quý Tử Uyên lạnh nhạt lại xúc động như vậy khi nhắc tới phụ nữ.

Anh kinh ngạc nhướng mày, “Chẳng lẽ anh đã bị Nguyễn Nhan làm cho rung động.”

“Tôi rất là rung động.” Quý Tử Uyên chế nhạo, “Là loại rung động muốn giết cô ấy.”

Hoắc Anh Tuấn càng tò mò, “Thật thú vị, tôi chưa thấy anh có cảm xúc với người phụ nữ nào, nhưng không cần nhìn vợ tôi như vậy chỉ cần nhìn Nguyễn Nhan là được.”

Anh bật điện thoại bấm vào status mà Nguyễn Nhan đã đăng hôm qua.

Quý Tử Uyên sững sờ, “Anh thêm cô ấy vào? Làm sao mà tôi chưa từng nhận được thông báo gì về status của cô ấy.”

“Ồ, rõ ràng là đang bị chặn.” Hoắc Anh Tuấn bình tĩnh chỉ ra.

Quý Tử Uyên: “…”

Anh giật điện thoại di động của Hoắc Anh Tuấn, bài đăng mới nhất của Nguyễn Nhan là vào tối hôm qua, khi cô chụp chung một tấm hình với Khương Tuyết Nhu, Tiểu Khê, Lãnh Lãnh, Nguyễn Nhan mặc một bộ Bikini màu vàng, đầu tóc bù xù được lộ ra, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, eo thon, chân dài trắng nõn, thân hình lồi lõm đường cong quyến rũ.

Nắng rơi trên mặt, trong mắt Nguyễn Nhan hiện lên nụ cười nhàn nhạt.

Dưới còn có nhiều bức ảnh chụp đồ ăn của cô ấy.

Xa hơn nữa, đó là một bức ảnh phía sau của cô ấy đang kéo hành lý của mình tại sân bay.

Quần jean bình thường và áo phông trông như ảnh tạp chí.

Càng kéo xuống dưới càng thấy nhiều bức ảnh trang điểm khác nhau của Nguyễn Nhan.

Quý Tử Uyên phát hiện đã add Wechat của Nguyễn Nhan, nhưng mãi không thấy hình.

“Xin lỗi, trả lại điện thoại cho tôi được chưa?” Hoắc Anh Tuấn bất lực hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK