Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Đi thôi!”  

 

Sau khi dặn dò Khởi La, một trắng, một đỏ, hai bóng dáng xinh đẹp lập tức bay vọt lên.  

 

Sau khi các nàng đi không lâu, Ôn Thiếu Nghi cùng các trưởng lão Thiên Phần tộc, và Nạp Lang Lăng Nhược lần lượt tiến đến, bọn họ cẩn thận đánh giá trận pháp, rồi cũng đi lên.  

 

Hoa Khởi La ẩn mình trong bóng tối không khỏi nhíu mày.  

 

Đám người này lên đó làm gì?  

 

Chẳng lẽ bên trong thật sự có bảo bối gì à?  

 

Nàng ta không cam tâm một mình ở lại đây, đôi mắt to tròn đảo một vòng, rồi cũng trèo lên theo.  

 

Mới leo lên không bao lâu, Hoa Khởi La đã trợn tròn mắt.  

 

Đây là tình huống gì? Phía trước có vô số xích sắt với đủ loại kích cỡ đan xen chằng chịt, mỗi một sợi xích sắt đều tỏa ra từng luồng khí đen.  

 

Vốn dĩ nàng ta định trực tiếp xông lên, nhưng nhớ đến ánh mắt nghiêm túc của Bạch Cẩm, ngẫm lại vẫn nên thận trọng một chút.  

 

Tay phải khẽ đảo, một dải lụa màu sắc sặc sỡ lao ra.  

 

Tơ lụa đụng phải khí đen liền bị ăn mòn, đến cặn cũng không còn, hơn nữa tốc độ còn nhanh đến cực hạn.  

 

Hoa Khởi La vỗ mạnh lên bộ ngực của mình.  

 

May thật, may mà vừa nãy nàng ta không trực tiếp xông vào.  

 

Không ngờ khí đen này lại có độc tính mạnh như vậy.  

 

Ngước nhìn không thấy đích đến, cúi xuống lại thấy chín sợi xích sắt bên dưới chẳng biết từ lúc nào đã nhiễm khí đen.  

 

Hoa Khởi La muốn lên không được, muốn xuống cũng không xong, cuối cùng bị kẹt lại ở giữa.


 

 

“Tiêu rồi tiêu rồi, làm sao bây giờ? Chẳng lẽ mình sẽ mãi mắc kẹt ở trong này? Không được, khói đen vẫn đang khuếch tán, nếu không mau chóng rời khỏi nơi này, chắc chắn mạng nhỏ của mình cũng hết ở đây!”  

 

Mãi đến lúc này, Hoa Khởi La mới hiểu được vì sao Bạch tỷ tỷ lại cẩn thận như vậy.  

 

“Bên trên hay là bên dưới, có người không, cứu ta với, này…”  

 

Nàng ta không muốn la hét như vậy nhưng nàng ta lại càng không muốn chết, vì thế chỉ có thể liều mạng hô to cầu cứu, cũng không biết người bên trên có nghe thấy tiếng cầu cứu của nàng ta hay không nữa, đợi lâu vậy rồi mà chẳng có ai xuống cứu nàng ta, lại càng không có kẻ nào từ bên dưới đi lên.  

 

Khói đen không ngừng khuếch tán với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy, Hoa Khởi La vô cùng lo lắng.  

 

“Có người không, mau cứu ta, ta sắp bị ăn mòn thành cặn bã rồi, Cố tỷ tỷ… Bạch tỷ tỷ…”  

 

Nàng ta hét lớn như vậy, Cố tỷ tỷ và Bạch tỷ tỷ không thể nào không nghe thấy, các nàng ở bên trên gặp phải chuyện gì nguy hiểm rồi sao?  

 

Nghĩ đến đây, Hoa Khởi La lại không lo cho an toàn của mình nữa, cố gắng nghĩ đủ mọi cách leo lên xem thử.  



Nàng ta khẽ cắn môi, muốn dùng thuật khinh công linh hoạt nhanh nhẹn xuyên qua những xích sắt chằng chịt này, sau khi thử mấy lần thì buồn bực giậm chân: “Tức chết ta rồi, gần đây ăn nhiều béo lên quá, ngang dọc gì cũng không lọt, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ…” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK