Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Viện trưởng là bị người ta đâm một nhát vào yết hầu, không biết các người có cẩn thận chú ý qua hay không, vết đao trên cổ viện trưởng mặc dù nhìn không khác nhau lắm, nhưng nếu quan sát tỉ mỉ thì có thể nhìn ra bên phải sâu bên trái nông, nói cách khác, ông ta là bị tay trái cầm kiếm giết, vết đao trên cổ Dung phu tử cũng vậy”.  

 

Từ phu tử nhìn về phía Thường phu tử và mấy vị trưởng lão, ông ta thấp giọng nói: “Khám nghiệm tử thi một hồi lâu mới khám ra vết đao trên cổ viện trưởng và Dung phu tử bên trái sâu bên phải nông, rất có khả năng là do người thuận tay trái giết chết”.  

 

Giọng ông ta không lớn, vừa hay không ít người tại đây nghe được.  

 

Cố Sơ Vân chậm rãi nói: “Nếu như Diệp Phong cố ý giấu giếm mình thuận tay trái thì sao?”  

 

Đám học sinh trong học viện rối rít đồng ý.  

 

“Nếu như Diệp Phong đến học viện là có mục đích khác, vậy thì vừa mới bắt đầu đến hắn đã giấu chuyện mình thuận tay trái, cái này cũng không kỳ lạ”.  

 

Cố Thanh Hy cười nhạt: “Nếu hắn muốn giấu giếm, nếu hắn thật sự là hung thủ, tại sao lúc hắn giết người lại không che mặt, hết lần này đến lần khác muốn cho các ngươi nhìn thấy dung mạo của hắn”.  

 

“Có lẽ hắn đã sớm nghĩ đến chuyện này, cho nên mới cố ý ló mặt, chứng minh sự trong sạch của mình”.  

 

 

 

Cố Thanh Hy hận không thể ném con trà xanh kia ra ngoài, nàng đan chéo hai tay, nắn bóp mười ngón tay vào nhau, tiếng xương kêu rắc rắc vang dội, nàng nhìn chằm chằm Cố Sơ Vân, giọng điệu kỳ quái.  

 

“Cố Sơ Vân, ngược lại ta không biết, miệng tỷ đã lợi hại như vậy rồi, muốn nói thêm tội vậy thì dễ lắm”.  

 

Nhìn thấy vẻ lạnh lẽo trên mặt nàng, lại nhớ đến đám người Lý Hằng vừa bị nàng đánh cho một trận đau, trong lòng mọi người khẽ giật nảy lên.  

 

Cố Thanh Hy muốn làm gì?  

 

Không phải muốn đánh Cố Sơ Vân đấy chứ?  

 

Thường phu tử quát: “Cố Thanh Hy, cô lại muốn làm gì?”  

 

“Phu tử cho rằng ta muốn làm gì?”  

 

Cố Sơ Vân như muốn bật khóc, oan ức lau nước nơi khóe mắt, nức nở nói: “Ta chỉ nói suy nghĩ trong lòng mình thôi mà, cũng không có ý muốn nhằm vào ai, tại sao tam muội muội lại đổ oan cho ta”.  

 

Cố Sơ Vân vốn dĩ xinh đẹp tuyệt trần, lúc này dáng vẻ khóc giống như hoa lê dính mưa, càng khiến người ta đau lòng.  

 

Đông đảo các công tử rối rít đứng ở bên cạnh nàng ta.  

 

“Cố Thanh Hy, Cố nhị tiểu thư chỉ nói thật thôi mà, Diệp Phong vốn dĩ là tình nghi lớn, chẳng lẽ nàng ấy nói sai cái gì?”  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK