Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mỹ nam có hai con ngươi với hai màu khác nhau, mỗi một hành động đều mang theo sự quyến rũ mê hoặc, đặc biệt là đôi mắt của hắn ta, chỉ cần một ánh mắt cũng có thể khiến một đám người say mê. Hắn ta rất đẹp, đẹp đến mức gần như khó phân biệt giới tính, nhưng lại không khiến người khác cảm thấy không có khí phách.  

 

Nhưng nếu cẩn thận nhìn kỹ sẽ có thể nhận ra trên gò má trắng mịn của hắn ta có một quyền ấn khó nhận ra.  

 

Cố Thanh Hy chắn chắn.  

 

Đó đúng là quyền ấn, cũng không biết là ai có bản lĩnh để lại quyền ấn trên mặt hắn ta.  

 

“Tư Mạc Phi, ngươi bị động kinh à”, Cố Thanh Hy hơi khó hiểu.  

 

Ma chủ dùng bàn tay trắng nõn được chăm sóc cẩn thận vuốt ve mái tóc đen nhánh, đôi môi đỏ mọng hé mở, hùng hồn nói: “Ta không phải bị động kinh, ta đến để cầu hôn, tiểu tỷ tỷ, tỷ có đồng ý gả cho ta không?”  

 

Cố Thanh Hy trợn trắng mắt, không cần nghĩ ngợi mà lập tức từ chối: “Không gả, ngươi đến từ đâu thì mau trở về nơi đó đi”.  

 

Người của Ma tộc lập tức sửng sốt.  

 

Dù nữ nhân này là Dạ Vương phi thì cũng to gan quá rồi.  

 

Người cầu hôn là Ma chủ, quân vương cả thiên hạ cũng phải sợ Ma chủ mấy phần.  

 

Nhưng nàng lại không hề nể mặt, thẳng thừng từ chối.  

 

Dân chúng đang hóng chuyện xung quanh cũng tỏ vẻ ngạc nhiên.  

 

Thiếu niên áo đỏ kia trông anh tuấn như thế, mỗi một cử động đều tràn đầy sự cao quý, còn mang theo biết bao nhiêu sính lễ, không ngờ cô lại từ chối…  

 

“Nữ nhân này đúng là ở trong phúc mà không biết hưởng”.  

 

“Đúng thế, nếu là chúng ta, chỉ cần hắn đồng ý, dù có làm thiếp làm nô tỳ, chúng ta cũng muốn ở lại”.  

 

“Cũng không thể nói như thế được, ngươi có thấy màu mắt của hắn rất kỳ lạ không, một mắt hình như là màu xanh, còn một mắt là màu tím”.  

 

“Đúng thế, sau mắt người bình thường có thể có màu này được, đừng nói là yêu quái nhé”.  

 

“Vù…”  

 

Người vừa nói về màu mắt của Tư Mạc Phi chợt bị một cơn gió thổi bay, các nàng sợ đến mức gào khóc thảm thiết.  

 

Ma chủ ung dung tao nhã sửa sang lại ống tay áo, cất giọng trầm thấp dễ nghe: “Các ngươi nên vui vì hôm nay tâm trạng bản toạ tốt, ha ha…”  

 

Người của Ma tộc nuốt nước miếng.  

 

Những người từng nói tới đôi mắt của chủ tử trước đây đều chưa từng được sống.  

 

Còn những người này chỉ bị Ma chủ thổi bay, cũng là những người đầu tiên không bị giết khi bàn tới đôi mắt của Ma chủ.  

 

Bọn họ đều cho rằng Ma chủ sẽ tức giận.  

 

Dù sao cũng bị từ chối ngay trước mặt mọi người, gần như mất hết thể diện.  

 

Nhưng chẳng những hắn ta không tức giận, mà hắn ta còn cười tươi, đến gần Cố Thanh Hy hơn: “Tỷ không muốn gả, vậy ta gả, ta gả cho tỷ”.  

 

Mọi người: “Ặc…”  

 

Đây là Ma chủ vui giận thất thường, quyết đoán sát phạt của họ sao?  

 

Cố Thanh Hy cũng không ngờ Tư Mạc Phi lại mặt dày đến thế.  

 

Đường đường là một nam tử hán, còn là người đứng đầu Ma tộc lại muốn gả cho người khác?  

 

“Ngươi bị điếc hay bị mù, không thấy ta đã có trượng phu rồi à?”  



“Dạ Mặc Uyên kia không xứng với tỷ. Chỉ có bản toạ mới xứng với tỷ, đứa con trong bụng tỷ, bản toạ cũng sẽ nuôi”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK