Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đặc biệt là Ôn Thiếu Nghi cảm thấy cực kì khó chịu trong lòng.  

 

Hắn ta đã đấu với Dạ Mặc Uyên nhiều năm mà vẫn chưa có kết quả.  

 

Hôm nay khó khăn lắm mới có thể tiêu diệt hắn, chỉ thiếu một chiêu cuối cùng, chỉ cần ma chủ liên minh với hắn ta tung một chiêu mạnh nhất, dù Dạ Mặc Uyên không chết thì cũng tàn phế.  

 

Nhưng đến chiêu cuối cùng, ma chủ lại dừng tay.  

 

Ma chủ vừa dừng tay, áp lực của Dạ Mặc Uyên lập tức giảm bớt.  

 

“Ầm...”  

 

Hai chưởng chạm nhau, một gò núi nhỏ ở phía xa lập tức bị họ san thành đất bằng.  

 

Ôn Thiếu Nghi đánh mãi không thắng, quyết định thay đổi chiến lược, tập trung tấn công vào thân dưới của Dạ Mặc Uyên.  

 

Nội lực của nhóm ám vệ thấp hơn ma chủ, không nghe thấy tiếng gọi của Cố Thanh Hy, không hiểu tại sao ma chủ lại đột nhiên dừng tay, nhưng họ đều thở phào nhẹ nhõm, lần lượt chỉ vào Ôn Thiếu Nghi mắng.  

 

“Thiếu tộc trưởng của Thiên Phần tộc quá vô sỉ, xúi giục ma chủ liên minh với mình, lấy nhiều đánh ít thì thôi, còn nhằm vào điểm yếu tật chân của chủ tử chúng ta”.   

 

“Chứ còn gì nữa, dù sao cũng là một nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong thiên hạ, thế mà lại sử dụng ám chiêu này”.  

 

Ma chủ không quan tâm họ thắng hay thua, sống hay chết, đôi mắt phượng hẹp dài nhìn chằm chằm về phía trước, thỉnh thoảng chỉnh lại bộ quần áo đỏ rực của mình.  

 

Đợi một lúc lâu, bóng hình vàng nhạt xinh đẹp kia vẫn chưa xuất hiện, ma chủ do dự có nên đi tìm nàng hay không.  

 

Dạ Mặc Uyên trầm giọng ra lệnh: “Lập tức xuống núi chi viện cho vương phi, nhanh lên”.  

 

“Vâng, thưa chủ tử”.  

 

Vù vù vù...  

 

Các ám vệ áo đen lần lượt rời đi với tốc độ nhanh như chớp.  

 

Cách đó không xa.  

 

Cố Thanh Hy đang chạy như điên.  

 

Lan kỳ chủ và thất quỷ Âm Sơn đuổi sát theo sau, tốc độ của hai bên đều nâng lên đến mức cao nhất.  

 

Khi thấy mình sắp bị đuổi kịp, Cố Thanh Hy chỉ có thể liên tục gọi tên Dạ Mặc Uyên, thứ nhất là hi vọng sẽ doạ cái đuôi theo sau sợ, thứ hai là hi vọng Dạ Mặc Uyên sẽ thật sự chạy tới.  

 

Tiếng gọi của nàng không thu hút được Dạ Mặc Uyên, nhưng lại dẫn một nam tử mặc đồ xanh ngọc Tô Mộc đến.  

 

Nam tử kia vừa xuất hiện đã chặn đường Lan kỳ chủ và đám người thất quỷ Âm Sơn, tiếc là võ công của họ quá cao, hắn ta cố hết sức cũng chỉ có thể ngăn cản hai vị kim cang hộ pháp của Lan kỳ chủ.  

 

Đám người Âm lão đại rất muốn phanh thây xé xác Cố Thanh Hy.  

 

Nữ nhân này thuộc giống chó à?  

 

Rõ ràng không có võ công, sao khinh công lại lợi hại như vậy?  

 

Khi thấy càng lúc càng đến gần phía Tây Nam, lòng Âm Đại Quỷ càng thêm lo lắng.  

 

Ông ta đuổi theo, hai tay kết ấn tung một chưởng thật mạnh về phía Cố Thanh Hy.  

 

Dưới sự bao trùm từ chưởng lực của ông ta, kể cả cao thủ tuyệt thế cũng khó thoát, nhưng nàng lại như một con cá chạch, né trái tránh phải, tránh được toàn bộ.  



Khó khăn lắm mới bị dư chấn từ chưởng lực đánh trúng, nhưng nàng chỉ lảo đảo, sau đó tiếp tục chạy như điên. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK