Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quan trọng hơn nữa chính là… hắn ta thật sự không nhìn ra tấm bản đồ này có gì đặc biệt.  

 

Hai mắt Cố Thanh Hy tỏa sáng, phấn khích nói: “Phu quân, vừa nãy chàng đã tặng ta một viên đan Trú Nhan rồi, hay là… giờ chàng tặng ta tấm bản đồ này luôn đi”.  

 

“Nàng đã có một tấm da dê cổ làm gối đầu rồi, vừa hay ta thiếu một cái, hôm nay hai ta mỗi người một cái, cũng khéo thật!”  

 

“…”  

 

Hắn muốn dùng bản đồ làm gối đầu cơ đấy? Khi dễ nàng không có văn hóa à?  

 

Cố Thanh Hy nở một nụ cười ngọt ngào: “Hay là, ta trả lại đan Trú Nhan cho chàng, chàng cho ta tấm bản đồ này nhé, sao nào?”  

 

“Không được, vi phu tuổi còn trẻ, cần gì đan Trú Nhan, thứ đó vẫn nên để phu nhân dùng thì hơn”.  

 

“…”  

 

Cố Thanh Hy nhíu mày, vắt hết óc nghĩ nên làm thế nào để lấy được tấm bản đồ kia từ trong tay Dạ Mặc Uyên.  

 

Giọng của người chủ trì Tiểu Lộ lại lần nữa vang lên.  

 

“Vật đấu giá tiếp theo chính là vật áp trục của buổi đấu giá lần này. Nó là một tấm bản đồ nguyên vẹn, có tên là Thanh Long Châu địa đồ”.  

 

Ầm…  

 

Buổi đấu giá lập tức bùng nổ…  

 

“Cô nói gì chứ? Thanh Long Châu địa đồ ư? Có phải là bản đồ tìm kiếm Long Châu màu xanh không?”  

 

“Vâng, chắc hẳn mọi người đều biết Long Châu có ý nghĩa như thế nào. Trên thế gian có bảy viên Long Châu, theo thứ tự là đỏ, vàng, cam, lục, lam, chàm, tím. Muốn tìm được Long Châu thì bắt buộc phải có bản đồ”.  

 

“Trời ạ, là Long Châu trong truyền thuyết sao? Mau lên, ngươi lập tức đi gom tiền, dù có bán toàn bộ gia sản cũng phải gom được đủ bạc cho ta”.  

 

“Cha à, nhà cửa muốn bán cũng không bán được ngày một ngày hai đâu”.  

 

“Vậy thì đem nhà cửa đi cầm cố, mang tiền đến đây”.  

 

“Phúc thúc, ngươi lập tức quay về tìm phu nhân, bảo nàng ấy bất kể thế nào cũng phải gom hết tất vả bạc trong nhà đến cho ta, à, bảo phu nhân và các thiếu gia, tiểu thư đi vay tiền, mượn được bao nhiêu thì mượn, lần này dù có cược cả cái mạng, ta cũng phải lấy bằng được Thanh Long Châu địa đồ”.  

 

“…”  

 

Gần như tất cả những vị khách có mặt tại buổi đấu giá đều bảo hạ nhân quay về gom tiền.  

 

Tuy không có ý định tham gia đấu giá tiếp, nhưng Cố thừa tướng cũng vì thế mà động lòng, liền bảo Cố Sơ Vân nhanh chóng về nhà, dù bán phủ Thừa Tướng thì cũng phải gom đủ bạc đến.  

 

Buổi đấu giá vốn đang đông đúc bỗng chốc trở nên vắng vẻ hơn.  

 

Hai mắt Dạ Mặc Uyên lóe sáng, đôi mắt vẫn luôn thờ ơ với mọi thứ giờ nhìn chòng chọc vào sân khấu.  



Thanh Phong ngày càng có xu hướng sụp đổ, nhưng hắn ta vẫn cố thẳng lưng, cẩn thận chờ đợi. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK