Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Giờ phút này, Lan kỳ chủ không khỏi luống cuống.  

 

Ông ta muốn chạy trốn, nhưng Cố Thanh Hy đang nhìn ông ta chằm chằm, Dạ Mặc Uyên và Nạp Lan Lăng Nhược cũng chặn hai bên trái phải, còn phía sau là dung nham cuồn cuộn, hoàn toàn không thể chạy được.  

 

Một Cố Thanh Hy ông ta đã đánh không lại, huống hồ còn có Dạ Mặc Uyên và thiếu cốc chủ Đan Hồi cốc.  

 

Hơn nữa...  

 

Hai chân Dạ Mặc Uyên khôi phục từ khi nào?  

 

Lúc hắn tàn phế, ông ta còn đánh không lại, bây giờ...  

 

Lan kỳ chủ tuyệt vọng nhìn Cố Thanh Hy từng bước áp sát, dứt khoát nhắm mắt lại, chờ đợi tử vong.  

 

Dạ Mặc Uyên và Nạp Lan Lăng Nhược cũng nghĩ rằng Cố Thanh Hy chỉ cần tung một chiêu nữa, Lan kỳ chủ nhất định sẽ chết.  

 

Nhưng không ngờ sự cố xảy ra.  

 

Cố Thanh Hy đột nhiên dừng lại, sắc mặt lập tức trắng bệch như giấy, sau đó hộc ra một búng máu, máu trên người nàng bắn ra tung toé.  

 

Con ngươi Dạ Mặc Uyên co rụt, hắn lập tức lao tới ôm lấy Cố Thanh Hy.  

 

“A Hy...”  

 

“Nha đầu xấu xí...”  

 

Hơi thở của nàng dần suy yếu, cơ thể cũng dần lạnh buốt, tai mũi miệng và những lỗ thủng trên người chảy máu như sông vỡ đê, tuôn trào mãnh liệt.  

 

Dạ Mặc Uyên quýnh lên, không cầm được run rẩy, hắn bịt vết thương đang chảy máu không ngừng của Cố Thanh Hy, vội la lên: “A Hy, nàng đừng doạ ta, mau tỉnh lại đi”.  

 

Hai tay Nạp Lan Lăng Nhược cũng bịt chặt vết thương chảy máu của Cố Thanh Hy, nhưng vết thương quá nhiều, dù hắn ta có làm thế nào cũng không bịt hết được.  

 

Nạp Lan Lăng Nhược bế Cố Thanh Hy lên định chạy xuống núi.  

 

Dạ Mặc Uyên giận dữ quát: “Nơi này cách chân núi rất xa, ngươi cõng xuống đến chân núi thì nàng ấy đã chết vì mất máu”.   

 

“Vậy phải làm sao đây?”  

 

“Tiểu Cửu Nhi, bản vương ra lệnh cho ngươi lập tức xuất hiện. Tiểu Cửu Nhi...”  

 

Thấy vậy, Lan kỳ chủ nhân cơ hội bỏ chạy, may mắn giữ được mạng nhỏ của mình.  

 

Dạ Mặc Uyên và Nạp Lan Lăng Nhược sao có thể không phát hiện, chẳng qua bây giờ họ quan tâm Cố Thanh Hy hơn. Chỉ là một tên Lan kỳ chủ thôi, để sau này giết là được.  

 

“Xì xì...”  

 

Tiếng rắn kêu vọng lại không biết từ đâu, chẳng mấy chốc một con quái vật khổng lồ đã nhanh chóng bò từ xa đến.  

 

Ngước mắt lên nhìn, là một con rắn khổng lồ chín đầu dài hơn một trăm mét.  

 

Dạ Mặc Uyên vội bảo: “Nhanh lên, lập tức đưa chúng ta xuống núi tìm đại phu”.  



“Xì xì...” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK