Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cụ thể thì ta không rõ lắm”, Nạp Lan Lăng Nhược lắc đầu, dường như không muốn nói quá nhiều, lại như không rõ khúc mắc trong chuyện này.  

 

Ngọc tộc và Thiên Phần tộc một lời không hợp, ngay lập tức lao vào đánh nhau kịch liệt, đất rung núi chuyển.  

 

Người của Ma tộc từng bước đến gần, Lan kỳ chủ cười khẩy: “Cố Thanh Hy, đừng tưởng có Đan Hồi cốc trợ giúp thì sẽ không ai có thể làm gì được cô. Hôm nay cô nhất định sẽ chết ở đây”.  

 

Cố Thanh Hy móc lỗ tai, bực bội đáp: “Ông đã nói lời này bao nhiêu lần rồi. Ông không sợ mệt nhưng ta sợ tai mọc kén, có bản lĩnh gì cứ thể hiện ra hết đi”.  

 

“Ngông cuồng”.  

 

Dù đang bị thương đầy mình nhưng Lan kỳ chủ vẫn co năm ngón tay lại thành móng vuốt, cơ thể như một cơn gió, muốn bóp cổ Cố Thanh Hy cho đến chết.  

 

Cố Thanh Hy cười tàn nhẫn, hai tay ấn lên đài hoa sen.  

 

Bỗng nhiên, mặt đất nơi Ma tộc đang đứng nứt toạc thành một cái hố to.  

 

Người của Ma tộc trở tay không kịp, họ chậm rãi rơi xuống, phát ra tiếng hét thê thảm.  

 

Vốn dĩ lần này Cố Thanh Hy có thể chôn tất cả người của Ma tộc ở đây.  

 

Nhưng nàng không ngờ Diệp Phong lại quay lại, còn nhanh chóng xông tới muốn giết Lan kỳ chủ giúp nàng.  

 

Vì hắn ta cách Lan kỳ chủ khá gần nên cũng bị rơi xuống hố.  

 

Cố Thanh Hy biến sắc, nhanh chóng giữ chặt lấy tay Diệp Phong, dưới đáy hố có một lực hút rất mạnh không ngừng hút nàng xuống dưới.  

 

“Shh...”  

 

Vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, Nạp Lan Lăng Nhược giữ nàng lại, nhưng lực hút dưới đáy hố quá mạnh, hắn ta cũng không giữ được.  

 

“Buông tay, mau buông tay ra”, Cố Thanh Hy hét lên.  

 

Nếu không buông tay thì hắn ta cũng sẽ rơi xuống theo.  

 

Nạp Lan Lăng Nhược không buông tay, cố hết sức kéo Cố Thanh Hy lên lại.  

 

Tiếc là hắn ta không chỉ kéo Cố Thanh Hy lên được, mà chính hắn ta cũng bị hút xuống.  

 

“Á...”  

 

Trong hố vang lên những tiếng hét thảm.  

 

“A Hy...”  

 

Gió quá lớn nên Cố Thanh Hy không mở mắt nổi, nhưng bên cạnh chợt vang lên giọng nói lo lắng của Dịch Thần Phi.  

 

Nàng cố gắng mở mắt ra thì thấy Dịch Thần Phi vừa tỉnh lại sau bệnh nặng không màng sinh tử... nhảy xuống theo.  

 

Mẹ nó, tên ngốc này...  

 

Hắn ta muốn chết như vậy sao?  

 

...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK