Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tiểu Cửu Nhi nghe lời ngừng bước, mệt mỏi thở hồng hộc.  

 

“Tư Mạc Phi, đây là đâu?”  

 

“Trên đường đến Đan Hồi cốc”.  

 

“Đan Hồi cốc ở đâu?”  

 

“Cái này… ở trong ngọn núi lớn này”.  

 

“Đã hai ngày hai đêm rồi, ngươi dẫn ta quanh quẩn trên núi hoang này hai ngày hai đêm rồi đó! Ta muốn hỏi ngươi, phải mất bao lâu nữa mới có thể đến Đan Hồi cốc”.  

 

Chỉ còn chín ngày nữa là đến đêm trăng tròn.  

 

Thời điểm càng gần, nàng càng lo lắng.  

 

Nàng không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo thôi.  

 

“Là do tốc độ của Tiểu Cửu Nhi quá chậm, không thể trách ta”.  

 

“Ngươi nhìn xem Tiểu Cửu Nhi mệt đến mức nào, đã một ngày một đêm, nó sức cùng lực kiệt rồi mà người còn trách nó à!”  

 

Ma chủ nhìn theo tầm mắt của Cố Thanh Hy thì thấy Tiểu Cửu Nhi đã trở nên suy sút, miệng thở hổn hển, mắt oan ức nhìn mình.  

 

Nó mệt đến mức động đậy cũng khó khăn.  

 

A…  

 

Chuyện này…  

 

Được rồi, Tiểu Cửu Nhi thật sự đã rất mệt mỏi, nó liên tục di chuyển suốt một ngày một đêm, dùng hết sức, giờ còn trách nó à!  

 

Nhìn dãy núi dài vô tận, ma chủ không thể không nhận sai như một đứa trẻ đã phạm lỗi.  

 

“Ta… lạc đường rồi…”  

 

Cố Thanh Hy tức đến mức liên tục vỗ trán.  

 

Nàng biết Tư Mạc Phi không đáng tin mà!  

 

Trách nàng quá gấp gáp nên đặt lòng tin vào một người không đáng tín nhiệm.  

 

 

 

“Tiểu tỷ tỷ, vậy bây giờ chúng ta đi thế nào?”  

 

“Bản đồ địa hình Đan Hồi cốc ngươi còn nhớ được bao nhiêu, vẽ ra đây, ta tự tìm đường”.  

 

“Chuyện này thì… địa hình của Đan Hồi cốc quá phức tạp, ta cuống quýt lên là quên sạch sẽ rồi”.  

 

Mặt mũi Cố Thanh Hy đen như đáy nồi.  

 

“Nói như thế, hóa ra ngươi căn bản không biết đường, chỉ tùy tiện chỉ huy Tiểu Cửu Nhi chạy lung tung, dẫn ta đi lạc khắp nơi?”  

 

“Chuyện này thì… ta cũng muốn xem thử địa hình thế nào, có lẽ có thể nhớ được chút gì đó, nhưng ngọn núi này vòng vèo quá, ta cũng hoa hết cả mắt”.  

 

“Cút, cút ra ngoài!”  



Cố Thanh Hy tức đến mức buột miệng nói bậy. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK