Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rất nhiều người ngóng trông được tới học viện Hoàng gia học tập, nàng có thể vào đây đã là may mắn trời ban rồi mà lại dám nói ra những lời như vậy.

 

"Ngươi... ngươi còn dám ngủ gật thì phạt ra ngoài chạy 50 vòng quanh học viện Hoàng gia cho ta".

 

Từ phu tử chưa từng gặp phải học trò nào mặt dày như vậy.

 

Nếu không phải là thánh thượng ra lệnh thế nào cũng phải giữ nàng lại học viện Hoàng gia thì ông ta sớm đã tống cổ nàng đi rồi.

 

Thượng Quan phu tử khẽ mỉm cười, giọng nói như gió xuân, khiến người nghe toàn thân thư thái: "Báo cho mọi người một tin tốt, hôm nay hoàng thượng đặc biệt ban ân, học viện Hoàng gia của chúng ta có thể chọn thêm một người nữa không cần thi cũng có thể trực tiếp bước vào vòng chung kết".

 

Xôn xao.

 

Một câu nói tựa như tảng đá được ném xuống đáy hồ yên tĩnh làm dậy lên từng lớp sóng.

 

Không cần so tài cũng có thể tiến vào vòng chung kết, sao lại có chuyện tốt như vậy chứ?

 

Vào được vòng chung kết là có thể vang danh thiên hạ rồi.

 

"Thượng Quan phu tử, như vậy có nghĩa là năm nay có tới bốn người được vào vòng chung kết đúng không ạ?"

 

"Đúng vậy".

 

"Phu tử, vậy chúng ta phải lựa chọn thế nào?"

 

Mọi người xoa tay soàn soạt, chỉ mong vận may sẽ rơi lên đầu mình.

 

"Đánh trống truyền hoa, các ngươi lần lượt truyền hoa xuống, tiếng trống dừng lại hoa đến chỗ ai thì người đó có thể được vào vòng chung kết".

 

"Vậy chẳng phải là dựa vào may mắn sao?"

 

Đám Liễu Nguyệt và Tiêu Vũ Hiên đều hào hứng.

 

"Đại ca, nếu như hoa được truyền tới tay chúng ta thì chúng ta cũng có thể rạng danh rồi".

 

Tiêu Vũ Hiên cũng mỉm cười.

 

Nếu như có được danh ngạch thì có lẽ sau này cha sẽ không đánh chửi hắn ta nữa.

 

Không... người cần danh ngạch nhất nên là Cố Thanh Hy.

 

Nếu như nàng thua vậy thì... thì thứ nàng mất có thể chính là tính mạng.

 

Trong lòng Tiêu Vũ Hiên đã hạ quyết tâm, bất luận thế nào cũng phải cướp được hoa thay cho nàng.

 

Tiếng gõ trống truyền hoa bắt đầu, bàn tay trắng nõn của Thượng Quan Sở lấy ra một đóa cầu hoa đỏ tươi, mỉm cười nho nhã nói: "Truyền theo thứ tự lần lượt, bất luận là ai cũng không được dừng cầu hoa lại, bằng không sẽ bị hủy bỏ tư cách".

 

Nói xong, hắn ta tùy tay ném đi, Cố Sơ Vân tiếp được, gương mặt đẹp đến cực hạn đó toát lên một tia đáng ngờ.

 

Cùng lúc đó, hạ nhân cũng bắt đầu đánh trống, tiếng trống tùng tùng, mặc dù Cố Sơ Vân không nỡ nhưng vẫn phải truyền đi.

Sắc mặt Cố Sơ Lan và Đương Đương công chúa không được tốt cho lắm.

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK