Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Được rồi, cô tự mình đi đi, ta ở chỗ ruộng hoa màu này, có việc gì thì gọi ta”.  

 

Lời nói của ông chủ quán mì rất khóe léo, nhưng Cố Thanh Hy có thể nghe ra ông ta không yên tâm, vì vậy mới đứng ở một bên quan sát nàng, cảnh cáo nàng đừng có làm gì bà của Diệp Phong.  

 

Cố Thanh Hy không khỏi buồn cười lắc đầu.  

 

Hũ nút như Diệp Phong mà nhân duyên thật tốt.  

 

“Chào bà bà, ta là Cố Thanh Hy bạn đồng môn thâm giao của Diệp Phong, nghe hắn nói về bà, liền đến thăm bà”.  

 

Cố Thanh Hy mới đến gần, Diệp bà đã phát hiện ra, bà ta mò mẫm đứng dậy, có vẻ hơi ngạc nhiên khi nghe thấy những lời của Cố Thanh Hy.  

 

“Cô là bạn đồng môn thâm giao của Tiểu Phong? Nó còn nói với cô về ta?”  

 

“Đúng vậy, chúng ta cùng nhau tham gia đại hội đấu văn, sau đó hắn vào học viện Hoàng gia, không chỉ trở thành bạn đồng môn của ta, mà còn trở thành bạn cùng bàn của ta, bà bảo có phải là rất có duyên không”, Cố Thanh Hy cười nói.  

 

“Cô nương mau ngồi đi, nhà chúng ta có chút đơn sơ, cô nương đừng khách sáo”.  

 

Diệp bà mỉm cười, lấy tay áo lau ghế đá, niềm nở tiếp đãi Cố Thanh Hy, còn mò mẫm rót nước cho nàng uống, hận không thể đem hết những thứ tốt nhất trong nhà ra.  

 

“Nhà chúng ta nghèo, đến trà cũng không có, chỉ có thể để cô nương chịu thiệt uống nước trắng”.  

 

“Bà không phải bận tâm, ta là tới thăm bà, nói chuyện với bà, lát nữa sẽ rời đi”.  

 

Cố Thanh Hy đỡ bà ta ngồi xuống, không thể để bà ta cứ đứng tiếp đãi mãi thế được.  

 

Trong lúc đỡ bà ta, Cố Thanh Hy tranh thủ bắt mạch trên tay bà ta.  

 

Diệp bà trúng loại độc lạ, hơn nữa còn là nhiều loại độc lẫn lộn với nhau, trong đó còn có một loại là Diêm Vương Cụ.  

 

Trong lòng Cố Thanh Hy liền dậy sóng.  

 

Diêm Vương Cụ không phải là loại độc chết người, nhưng cứ bảy ngày sẽ phát tác một lần, lúc phát tác sẽ sống không bằng chết, ngay cả Diêm Vương cũng sợ, nên được gọi là Diêm Vương Cụ.  

 

Điều tồi tệ nhất là loại độc này không có thuốc giải.  

 

Ngay đến nàng cũng khó chế ra được thuốc giải.  

 

Là kẻ nào nhẫn tâm như vậy, hạ loại độc tàn nhẫn như thế với một bà lão mù?  

 

Nghe thấy là bạn đồng môn của Diệp Phong, Diệp bà có vẻ cực kỳ vui mừng, bắt đầu nói nhiều hơn.  

 

“Diệp Phong nhà chúng ta là người sống hướng nội, luôn chỉ có một mình, ta còn nghĩ nó vào học viện cũng không có bạn, không ngờ cô nương vậy mà lại không ghét bỏ”.  

 

“Bà nói gì vậy, mặc dù Diệp Phong ít nói, nhưng hắn tốt bụng, tài văn chương xuất sắc, rất nhiều người trong học viện đều thích hắn”.  



Diệp bà vui mừng khôn xiết, kích động nắm tay Cố Thanh Hy: “Thật sao? Người của học viện các cô có thể chấp nhận Diệp Phong sao?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK