Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tiểu Tửu Nhi xì xì xì thè đầu lưỡi ra, chín đôi mắt to như chuông đồng của nó lườm hắn ta đầy khó chịu.  

 

Ma chủ nín lặng.  

 

Hắn ta làm nhòe bản đồ địa hình, vẫn luôn nghiêm túc bù đắp sai lầm của mình mà.  

 

Cho dù hắn ta nhất thời đi sai đường, tiểu tỷ tỷ cũng không cần nổi nóng đến vậy đâu nhỉ!  

 

“Xì xì xì…”  

 

Tiểu Cửu Nhi bảo Cố Thanh Hy trèo lên, nó sẽ đưa nàng xuống núi trước.  

 

Sắc trời đã tối, bây giờ Đông Tây Nam Bắc càng khó phân biệt, thêm vào đó là hai ngày hai đêm ròng rã chưa được ăn uống gì, Tiểu Cửu Nhi cũng mệt lử đử.  

 

Cố Thanh Hy thở dài.  

 

“Thôi vậy, tạm thời nghỉ ngơi đã, ta đi săn bắn, lấp đầy cái bụng cho ngươi”.  

 

Vừa nghe thấy đồ ăn, Tiểu Cửu Nhi lập tức phấn chấn hẳn, không ngừng lượn vòng xung quanh Cố Thanh Hy.  

 

Hai mắt ma chủ sáng ngời: “Săn bắn? Nấu đồ rừng à? Để ta?”  

 

Ma chủ phất tay áo rộng thùng thình, đằng xa vang lên vài tiếng gào la thảm thiết, sau đó bị bàn tay phải của hắn ta hút lại, hóa ra hắn ta hút được không ít gà rừng và chim rừng.  

 

Ma chủ xách gà rừng và chim rừng trĩu tay, ra vẻ lấy lòng: “Tiểu tỷ tỷ, ta biết ta không nên dẫn đường sai, tỷ đừng giận nữa mà, ta nướng gà rừng cho tỷ ăn”.  

 

“…”  

 

Ánh mắt của ma chủ muốn bao nhiêu vô tội có bấy nhiêu vô tội, muốn bao nhiêu ấm ức có bấy nhiêu ấm ức.  

 

Cố Thanh Hy nghẹn đầy lửa giận trong lòng.  

 

Nhưng cứ nghĩ đến việc hắn ta đường đường là ma chủ mà không ngại lao vào hiểm nguy, bất chấp lễ pháp tổ tông mà tiến vào cấm địa vì nàng, tặng chìa khóa hình ngôi sao cho nàng, còn dẫn nàng tìm đường về Đan Hồi cốc.  

 

Cho dù chỉ sai đường, nhưng hắn ta cũng cùng nàng bận rộn suốt hai ngày hai đêm.  

 

Với tư cách là ma chủ, hắn ta căn bản không cần phải chịu khổ như vậy, cũng không nhất thiết phải đưa nàng về Đan Hồi cốc, những điều này là do hắn ta cam tâm tình nguyện.  

 

Cố Thanh Hy thấy bớt giận đi nhiều.  

 

“Thôi, ngươi đi nướng đi”.  

 

“Tiểu tỷ tỷ yên tâm, ta nhất định có thể nướng được con gà thơm nhất ngon nhất”.  

 

Tiểu Cửu Nhi phản kháng đầy ấm ức.  

 

“Chủ nhân, mấy con gà nướng, chim nướng đó, Tiểu Cửu Nhi ăn không đủ no”.  

 

Cố Thanh Hy tìm một nơi thoải mái để ngồi xuống, buồn bực đáp: “Tạm thời ngươi cứ nhẫn nhịn đã, lát nữa ta sẽ bảo Tư Mạc Phi đi bắt thêm ít nữa”.  

 

“Ta muốn mười con”.  



“Lát nữa bảo hắn ta bắt”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK