Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đàn ông áo trắng giơ tay phải lên, cây đàn trắng sau lưng nhanh chóng rơi xuống tay hắn ta, ngón tay thon dài trắng nõn gảy đàn, một đòn tấn công mãnh liệt đánh về phía Dạ Mặc Uyên.

 

Dạ Mặc Uyên cười nhạt, tiếng tiêu thay đổi, như trống trận thôi thúc.

 

Ầm một tiếng.

 

Tiếng tiêu và tiếng đàn va chạm với nhau, cả ngọn núi lại bắt đầu rung chuyển dữ dội.

 

Cố Thanh Hy lảo đảo, suýt chút nữa đứng không vững.

 

Sát chiêu mạnh thật.

 

Tiếng đàn và tiếng tiêu không ai nhường ai, chiến đấu hừng hực khí thế.

 

Muông thú trong rừng núi đều sợ hãi bỏ chạy.

 

Âm Đại Quỷ bị thương nặng, suýt chút nữa chết thảm. Ông ta thấy Dạ Mặc Uyên và Ôn Thiếu Nghi đại chiến, hung dữ trừng mắt nhìn Cố Thanh Hy, sau đó nhân cơ hội chạy trốn.

 

Ma chủ bĩu môi, có chút buồn chán.

 

Vất vả lắm mới tìm được tiểu tỷ tỷ, hai người bọn họ lại đến tham gia náo nhiệt gì chứ?

 

Nhìn Âm Đại Quỷ bỏ chạy, tâm trạng hắn ta vô cùng không tốt, một cái búng tay khiến cơ thể ông ta nổ tung thành sương máu, thi cốt không còn một mảnh.

 

Ma chủ chạy đến bên cạnh Cố Thanh Hy, giống như con thỏ bị dọa sợ, khóc lóc: “Tiểu tỷ tỷ, sao bây giờ tỷ mới đến, A Mạc sắp sợ chết rồi”.

 

Cố Thanh Hy quay đầu nhìn lại.

 

Thiếu niên này không phải Tư Mạc Phi quen biết ở núi Lạc Hồn đây sao?

 

Sao hắn ta cũng ở đây?

 

Một mùi hương hoa thoang thoảng truyền tới đầu mũi, Ma chủ đã rúc vào lòng nàng, mũi nhăn lại, giọng nói mềm mại chậm rãi vang lên: “Tiểu tỷ tỷ, A Mạc suýt chút nữa tưởng rằng sẽ không gặp được tỷ nữa”.

 

Cố Thanh Hy đỡ hắn đứng thẳng dậy.

 

Tên này sàm sỡ người ta nghiện rồi à? Có cơ hội là sáp lại gần nàng.

 

Đừng tưởng nàng là kẻ ngốc.

 

Khi xưa hắn ta xuất hiện ở núi Lạc Hồn, xảy ra một loạt chuyện kỳ quái. Núi Lạc Hồn cách núi Vọng Hồn xa như vậy, nếu hắn ta không có bản lĩnh thì làm sao đến được núi Vọng Hồn.

 

Thân phận của hắn ta rất quỷ dị.

 

Cố Thanh Hy chớp mắt giảo hoạt, trong đôi mắt long lanh toát lên sự tính toán.

 

“A Mạc, sao đệ lại ở đây?”

 

“Bị người ta bắt tới”.

 

“Ồ, ai mà xấu xa vậy, dám bắt A Mạc của ta”.

 

Ma chủ mỉm cười, phong tình vạn chủng, ngay cả trăm hoa cũng thất sắc: “Tỷ tỷ, tỷ muốn ra mặt thay ta sao?”

 

“Đương nhiên, ai bảo đệ là đệ đệ của ta chứ”.

 

Lời này vừa nói ra, tâm trạng của Ma chủ tốt hơn một chút, nụ cười trên mặt cũng tươi thêm.

 

Cố Thanh Hy đổi giọng, cười gian xảo: “Tiểu A Mạc, nếu tỷ tỷ bị ức hiếp, đệ có giúp tỷ tỷ không?”

 

Ma chủ liếc nhìn máu tươi thoắt ẩn thoắt hiện dưới mạng che mặt của nàng, tiếp đó cảm nhận nội thương mà nàng phải chịu, ý cười giảm bớt đi mấy phần: “Ai dám ức hiếp tỷ tỷ, A Mạc bảo đảm sẽ khiến kẻ đó hối hận vì đã xuất hiện trên đời này”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK