Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cố Thanh Hy khẽ run, cơ thể né trái né phải, không ngừng né tránh những sợi dây mềm.  

 

Nhưng những sợi dây đó thay đổi quá nhanh, tấn công không theo quy luật, dù nàng có khinh công cao đến đâu cũng không thể dễ dàng tránh được, đã mấy lần suýt bị dây mềm làm bị thương.

 

Ám vệ ở xa chạy tới kinh hãi, giọng nói vô cùng sốt ruột.  

 

“Trận Nhu Tràng, trời ạ, Vương phi lại làm trận Nhu Tràng khởi động, đây là sát trận tuyệt thế thời thượng cổ để lại. Mau, mau chóng đóng trận pháp lại, đừng làm Dạ Vương phi bị thương”.  

 

“Hoa lão gia tử, trận pháp không đóng lại được, trận Nhu Tràng một khi khởi động thì không thể đóng lại, trừ khi để một ngày một đêm nó tự động đóng lại”.  

 

Cái gì…  

 

Một ngày một đêm?  

 

Tốc độ của trận pháp này nhanh như vậy, lại bá đạo như vậy.  

 

Làm sao Vương phi có thể chống đỡ được một ngày một đêm?  

 

Đừng nói là một ngày một đêm, dù là một canh giờ cũng không chống đỡ nổi.  

 

Cố Thanh Hy đầm đìa mồ hôi, trong lòng nàng sốt ruột nhưng động tác lại không dám dừng lại.  

 

Cố Thanh Hy đã muốn chửi thề.  

 

Dạ Mặc Uyên bày sát trận tuyệt thế bá đạo như vậy ở trong biệt viện là muốn giết ai chứ?  

 

Nàng tự nhận mình tinh thông trận pháp, nhưng sát trận này muốn phá giải còn khó hơn lên trời, bởi vì thực lực hiện nay của nàng vẫn không đủ.  

 

Muốn sống sót ở trong trận pháp này cũng chỉ đành chịu đựng qua một ngày một đêm.  

 

Hoa lão gia tử hét lên: “Còn ngây ra đó làm gì, mau đi bẩm báo Vương gia”.  

 

“Vâng vâng vâng…”  

 

“Bảy vị đệ đệ trong bóng tối, Vương phi đã đi nhầm vào trận Nhu Tràng, nếu không có chúng ta giúp đỡ, e rằng hôm nay Vương phi sẽ mất một thây hai mạng. Vương gia đối xử với chúng ta không tệ, dù hôm nay có chết ở trong trận, chúng ta cũng phải giúp Vương gia giữ lại huyết mạch”.  

 

“Vì Vương gia, chúng ta không sợ hi sinh”.  

 

Giọng nói to rõ xuyên qua cấm địa, xuyên qua sơn trang, đến thẳng tai đám người Dạ Mặc Uyên.  

 

Con ngươi trong mắt Cố Thanh Hy thay đổi, cao giọng ngăn lại: “Đừng vào trong, trận pháp này rất ghê gớm”.  

 

Nhưng Hoa lão gia tử và bảy vị cao thủ hoàn toàn không nghe lời khuyên của nàng, đồng thời vào trận, thay Cố Thanh Hy giảm bớt uy áp.  

 

Có sự hỗ trợ của bọn họ, Cố Thanh Hy thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng nàng lại có áp lực càng lớn.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK