Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ngay cả Lan kỳ chủ cũng không đánh lại, sao hắn ta có thể hoàn thành sứ mệnh của mình đây?  

 

“Lạ thật, tại sao nhiệt độ lại càng lúc càng cao nhỉ?”, Tuyết Tinh Hạch hết tác dụng rồi ư?  

 

Cố Thanh Hy thở dồn dập, rất muốn cởi quần áo ra luôn cho rồi.  

 

Ôn Thiếu Nghi thì ngược lại, mặc dù hắn ta đang đeo mặt nạ bướm, không nhìn thấy mặt mũi, nhưng hai má lộ ra bên ngoài và cả vành tai đỏ bừng, ngay cả phần cổ trắng nõn cũng đỏ.  

 

Ban đầu nàng nghĩ là do nhiệt độ quá cao, nhưng...  

 

Nhưng nàng đã từng trải nghiệm cảm giác này vào lúc mới xuyên qua.  

 

Hiện tượng này không phải do dung nham Biển Máu tạo thành, rõ ràng là do trúng độc.  

 

Điều tàn nhẫn nhất là cả hai người đều trúng độc...  

 

Đang yên đang lành tại sao lại trúng độc?  

 

Cố Thanh Hy cố gắng nhớ lại, đột nhiên nàng tức giận vỗ đùi.  

 

Mẹ nó...  

 

Vừa rồi khi Ôn Thiếu Nghi ôm nàng bám vào vách đá, trên vách đá có rất nhiều hoa Triền Tình.  

 

Hoa Triền Tình là một loại hoa thôi tình vô cùng bá đạo.  

 

Bây giờ là mùa hoa Triền Tình, trên vách đá tràn ngập hương hoa.   

 

Người thường chỉ cần ngửi thấy hương hoa sẽ rơi vào biển tình dục vô tận.  

 

Mà nàng và Ôn Thiếu Nghi... vừa rồi đã hít vào một lượng lớn mùi hoa Triền Tình.  

 

Đặc biệt là bàn tay máu me đầm đìa của Ôn Thiếu Nghi còn chạm vào nhuỵ hoa Triền Tình, trúng độc càng nặng hơn nàng.  

 

Cố Thanh Hy rất muốn ngất đi cho rồi, mới xuyên qua chưa được bao lâu, nàng đã trúng độc hai lần, hơn nữa hai lần đều là thuốc thôi tình bá đạo như vậy.  

 

“Nóng...”  

 

Ôn Thiếu Nghi cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, khó chịu giật cổ áo.  

 

Cố Thanh Hy quýnh lên: “Này, ta nói cho ngươi biết, nam nữ thụ thụ bất thân, ngươi đừng làm gì bậy bạ đấy”.  

 

Nàng tìm trong nhẫn không gian một lượt, hầu hết thuốc gì cũng có, chỉ không có thuốc giải độc hoa Triền Tình.   

 

Trên thực tế đã không còn loại thuốc nào có thể giải độc của hoa Triền Tình, trừ phi là làm chuyện phòng the.  

 

Nàng lấy ra một chai thuốc, uống liền mấy viên nhưng vẫn không có tác dụng.  

 

Trong cơ thể đang có một ngọn lửa cháy hừng hực, càng cháy càng lớn, không hề có dấu hiệu tắt.  

 

Cố Thanh Hy rất muốn đâm đầu xuống nước để làm mình tỉnh táo lại, tiếc là nơi này chỉ có Biển Máu, không có nước biển.  

 

Nàng nhìn xung quanh, nơi này không có con đường nào để đi ngoại trừ vách đá cao vút này.  

 

Vách đá vừa trơn, vừa thẳng đứng vừa cao, tay không hoàn toàn không thể bò lên, một khi rơi xuống sẽ chết không còn hài cốt.  

 

Ôn Thiếu Nghi chợt nhận ra có gì đó không ổn, run rẩy hỏi: “Tại sao lại trúng độc?”  

 

Hắn ta nhớ là mình không ăn gì cả, cũng không bị người khác ám hại.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK