Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hắn ta ngẩng đầu, đập vào mắt của hắn ta lúc này chính là thần sắc của Cố Thanh Hy, nét mặt tuy tức giận nhưng lại trắng bệch, trên người bị chém ra rất nhiều vết thương.  

 

"Có thể không bị thương hay sao? Suýt chút nữa ngay cả mạng cũng không còn".  

 

Cố Thanh Hy ôm bụng đau đớn, nơi đó đã bị chém một đao, ngay cả ruột cũng đã lộ ra ngoài.  

 

Cũng không biết là đáng buồn hay đáng cười, miệng vết thương của nàng đã bị đông cứng, ngay cả ruột của nàng cũng bị đông cứng.  

 

Toàn thân Cố Thanh Hy lạnh run.  

 

Nàng đã uống đan dược nhưng miệng vết thương cùng máu bị đông cứng cũng không tan ra.  

 

"Để ta đi tìm củi lửa cho ngươi sưởi ấm".  

 

"Suỵt, im lặng đi, hắn ta vẫn còn ở gần đây".  

 

Lúc này còn muốn đốt lửa sưởi ấm, ngươi muốn chết hay sao?  

 

Ngươi muốn chết nhưng ta còn chưa muốn chết đâu!  

 

Cố Thanh Hy dựa vào vách tường băng thở hổn hển, hy vọng máu trong người sẽ mau chóng tuần hoàn lại.  

 

"Ta có thể giúp được gì ngươi hay không?"  

 

"Ngươi đừng làm gì gây trở ngại cho ta là tốt lắm rồi".  

 

Cả hai đều im lặng.  

 

Ôn Thiếu Nghi vươn bày tay ấm áp giúp nàng xoa vùng vai và vùng bụng bị đóng băng.  

 

Động tác Ôn Thiếu Nghi rất nhẹ nhàng vì sợ làm vết thương của nàng bị rách ra thêm.  

 

Có hắn ta hỗ trợ sưởi ấm, miệng vết thương của Cố Thanh Hy như đã tan ra một chút, cuối cùng cũng có một chút cảm giác.  

 

"Ta quen biết ngươi lâu như vậy mà hôm nay mới là ngày ngươi tỏ ra hữu ích nhất".  

 

"Nếu như ngươi giải phóng kim vàng cho ta thì ta có thể vận nội công giúp ngươi chữa thương, ngươi sẽ lành nhanh hơn".  

 

"Nghĩ cũng đừng nghĩ tới, đừng tưởng rằng ta không biết ngươi đang suy nghĩ cái gì. Ôn Thiếu Nghi, để ta nói cho ngươi biết, hôm nay ta mà chết thì ngươi cũng đừng hòng sống".  

 

Ôn Thiếu Nghi không biết nên cười hay nên khóc.  

 

Hóa ra nàng đã nghĩ rằng hắn ta nhảy xuống là do đã trúng độc của nàng, do hắn ta sợ nếu như nàng chết thì chính hắn ta cũng sẽ chết theo!  

 

"Sao ngươi biết ở dưới đáy cốc lại có một hang động khác? Chẳng lẽ ngươi đã từng đến đây?"  

 

"Cái nơi quỷ quái này, sau khi tìm được long châu thì có cho tiền ta cũng không đến đây nữa".  

 

Lúc nàng bị đuổi giết, thiên đường không lối, địa ngục không cửa, nàng chỉ có thể đánh cược để xem có thể tìm được đường sống hay không.  

 

Nàng đã thành công.  

 

Bên dưới thật sự có một hang động khác.  

 

Cho nên nàng mới có thể nhặt lại được một mạng.  

 

Người kia lại ngã xuống.  

 

Cố Thanh Hy không nghĩ sát thủ áo đen lại chết dễ dàng như vậy.  

 

Khinh công của hắn ta không hề kém cạnh nàng, nàng có thể tìm được một đường sống thì hắn ta chắc chắn cũng có thể.  

 

Chỉ có điều máu huyết toàn thân nàng gần như đều đã đông cứng lại, nàng không thể ở lâu tại nơi này được nữa.  

 

"Thú sủng của ngươi không phải rất lợi hại hay sao? Sao ngươi không bảo nó mang ngươi qua phía đối diện?"  

 

Ôn Thiếu Nghi không nhắc đến chuyện này thì còn tốt, vừa nhắc đến thì đã khiến cho Cố Thanh Hy bực mình.  

 

"Còn không phải vì ngươi hay sao? Tiểu Cửu Nhi rất tham ăn, nếu để cho nó biết có thịt thỏ nướng thì nó không cướp hết mới là lạ, ta không muốn nhìn thấy có một kẻ sống sờ sờ lại chết đói trước mặt ta".  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK