Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cố Thanh Hy nhận lấy ngọc bội, xúc cảm ấm nhuận, ngọc lưỡi liềm dường như có một luồng ma lực, chỉ cần nắm ngọc trong tay, hơi ấm sẽ lan tỏa đến mọi ngóc ngách trên cơ thể đem đến cho nàng cảm giác vô cùng thoải mái.  

 

Tiêu Vũ Hiên ghé đầu nhìn tới, không kìm được nghi hoặc mà hỏi: “Nha đầu xấu xí, ta thấy miếng ngọc này cũng không có điểm gì đặc biệt, sao cô lại ném nhiều tiền như vậy để đánh cược nó?”  

 

Cố Thanh Hy thu lại miếng ngọc hình trăng lưỡi liềm vào trong ngực, cũng không cho hắn ta có cơ hội đánh giá, chỉ mỉm cười đầy thách đố: “Đã nói rồi, ngàn vàng khó mua được sự yêu thích của ta”.  

 

Mặc dù đang ở trong học viện nhưng nàng vẫn loáng thoáng cảm nhận được không ít ánh mắt đều đang thăm dò miếng ngọc bội trong tay mình.  

 

Bao gồm… cả Diệp Phong.  

 

Diệp Phong lúc này đã thay áo quần của học viện Hoàng gia, một thân kết hợp hai màu trắng lam trông có vẻ vô cùng uy nghiêm oai phong, khôi ngô tuấn tú không diễn tả thành lời.  

 

Hắn như đang nghiền ngẫm điều gì đó, không biết có phải là đã dấy lên hoài nghi đối với miếng ngọc hình lưỡi liềm này hay không.  

 

“Thượng Quan phu tử tới…”  

 

Mọi người nhanh chóng đứng dậy, đồng thanh hô vang: “Xin chào phu tử”.  

 

Cố Thanh Hy nhanh nhẹn cướp lời trước khi Thượng Quan Sở kịp mở lời, nàng cầm bức chân dung trước mặt hắn nói: “Phu tử, một trăm bức chân dung ngài kêu ta vẽ ta đều vẽ xong rồi, mời kiểm tra”.  

 

Đôi tay mảnh khảnh của Thượng Quan Sở lật xem tập chân dung, con ngươi hiền hòa của hắn khẽ giật giật, dường như không ngờ tới nàng vậy mà thực sự có thể vẽ ra một trăm bức tranh, hơn nữa mỗi bức đều giống hệt nhau.  

 

Chỉ là tại sao nụ cười ôn tồn trên bức vẽ còn xen lẫn một tia gian manh?  

 

 

 

“Phu tử, ngài xem ta đã hoàn thành bài tập mà ngài giao, món nợ giữa chúng ta xoá bỏ được rồi phải không?”  

 

Thượng Quan Sở chậm rãi bước tới trước mặt Cố Thanh Hy, bàn tay trắng nõn cầm miếng gỗ dưới mặt bàn của nàng lên, nở một nụ cười tựa cười mà không phải cười.  

 

“Tam tiểu thử thật lắm trò”.  

 

“Ngài đâu có bảo không được dùng bảng khắc gỗ để sao chép, vậy nên ta cũng không bị tính là làm trái quy tắc đúng không?”  

 

Mọi người thẹn mướt mồ hôi.  

 

Không ai có thể tìm ra được lỗi trong chiêu này của Cố tam tiểu thư.  

 

Dùng bảng khắc gỗ để sao chép, nàng nghĩ ra được cũng hay.  

 

Không biết trong đầu nàng chứa thứ gì mà lại có thể nghĩ ra ý tưởng kì quái này.  

 

Quả nhiên...  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK