Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Dứt lời, nàng lười nhác rời khỏi Vương phủ.  

 

Đợi đến khi bóng lưng của nàng biến mất khỏi tầm mắt, nụ cười nơi khoé miệng Dạ Mặc Uyên mới dần biến mất.  

 

Hắn cho rằng…  

 

Dung mạo của nàng ta sẽ giống với tài hoa, chỉ là nàng ta giấu đi mà thôi.  

 

Không ngờ rằng…  

 

Thanh Phong thấp thỏm nói: “Thuộc hạ lập tức cho người đổi một bàn thức ăn mới”.  

 

“Không cần đâu”.  

 

Dạ Mặc Uyên đang rất khó chịu, cho dù có nhiều món ngon hơn nữa, hắn cũng không muốn ăn.  

 

Cố Thanh Hy vừa đến học viện đã bị mọi người vây quanh, những người bình thường xem thường nàng đều nói chuyện xôn xao.  

 

“Tam tiểu thư, trước kia ta có mắt không thấy Thái Sơn, không biết học vấn của cô lại cao như thế, thầy của cô xuất thân từ đâu vậy?”  

 

“Tam tiểu thư, sao cô có thể làm ra được nhiều thơ như vậy trong một khoảng thời gian ngắn thế?”  

 

“Tam tiểu thư, cô có học vấn cao thế này, tại sao lúc người khác nói cô ngu ngốc cô cũng không cãi lại?”  

 

“…”  

 

Đầu óc Cố Thanh Hy kêu ong ong, thẳng thừng đẩy mấy người đó ra tiếp tục đi vào học viện.  

 

“Ta vốn chính là một kẻ ngốc, ngày đó có lẽ vì bị sét đánh nên xuất hiện linh cảm”.  

 

Nếu là trước kia, có lẽ người khác sẽ tin, nhưng sau đại hội đấu văn, còn ai tin lời của nàng nữa chứ.  

 

Ở học viện Hoàng gia rộng lớn này, có lẽ chẳng mấy ai có tài hoa như Cố Thanh Hy.  

 

“Tam tiểu thư, trong đại hội đấu văn hôm qua, không biết cô thắng được bao nhiêu vậy, mọi người đều cược rằng cô thắng được một núi vàng”.  

 

“Tam tiểu thư, có thể giới thiệu thầy của cô là ai không, chúng ta cũng muốn bái người đó làm thầy”.  

 

“Các người vây lại thế này, ta sắp không thở nổi rồi”, Cố Thanh Hy sa sầm mặt.  

 

Mọi người biết điều nhường đường, nhưng vẫn đi theo Cố Thanh Hy hỏi hết chuyện này đến chuyện khác.  

 

Vẫn có một vài người khinh thường Cố Thanh Hy đều nhìn cô bằng ánh mắt căm ghét, trong đó có cả Đương Đương công chúa.  

 

Đương Đương công chúa cười khẩy: “Đừng tưởng trong bụng có mấy chữ là có thể ngông cuồng, núi cao còn có núi cao hơn, người lợi hại hơn ngươi còn nhiều”.  

 

Cố Thanh Hy đẩy đám người ra, khoanh tay trước ngực nhìn nàng ta bằng ánh mắt khinh thường.  

 

“Ô, ta còn tưởng là ai, thì ra là Đương Đương công chúa được cưng chiều nhất đương triều, ta chợt nhớ ra cô vẫn nợ ta một trăm vạn lượng chưa trả, tiểu công chúa, định khi nào mới trả đây? Hay cô giống như hoàng huynh của mình, không có tiền nên muốn quỵt nợ?”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK