Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cố thừa tướng đặt tất cả hy vọng vào Cố Sơ Vân.  

 

Nhưng Mã công công thình lình mang thánh chỉ tới đã đánh tan tia hy vọng cuối cùng này của ông ta.  

 

“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, nữ nhi của Cố thừa tướng là Cố Sơ Lan làm ô uế nề nếp gia phong, hành vi tồi tệ, không xứng đáng theo học tại học viện Hoàng gia, nay phạt năm mươi gậy, lập tức rời khỏi cung, vĩnh viễn không được thu nhận lại. Nhị tiểu thư Cố Sơ Vân thân là trưởng tỷ, cũng có trách nhiệm nên hủy bỏ tư cách tham gia vào vòng chung kết đại hội đấu văn cùng nhau rời đi. Tam tiểu thư Cố Thanh Hy vì đã cắt đứt quan hệ cha con với Cố thừa tướng nên không bị ảnh hưởng, tiếp tục tham gia trận chung kết”.  

 

Cố thừa tướng trong thoáng chốc hai chân vô lực ngã ngồi xuống đất, sắc mặt trắng nhợt như giấy.  

 

Thứ hèn mạt Cố Sơ Lan kia bị đuổi ra ngoài cũng thôi đi, nhưng Vân Nhi đã làm sai điều gì?  

 

Nếu bị hủy bỏ tư cách, ông ta lấy gì tới cứu vãn thể diện?  

 

Cố thừa tướng kinh hoảng, Cố Sơ Vân càng hoảng sợ hơn.  

 

Nàng ta vì một ngày này mà chuẩn bị suốt bao ngày trắng đêm, nàng ta còn mong đợi sẽ ‘một tiếng vang lên, kinh động ngàn người’ tại đại hội đấu văn, giành được sự ưu ái của Thượng Quan phu tử.  

 

Nếu tư cách bị hủy bỏ, nàng ta sao có thể cam tâm?  

 

Cố Sơ Vân nhìn phụ thân mình với ánh mắt ngập tràn khẩn khoản.  

 

Trái tim Cố thừa tướng cũng đang rỉ máu.  

 

Ông ta cũng muốn cầu xin hoàng thượng, nhưng Lan Nhi đã làm ra loại chuyện khốn nạn như vậy, nếu cầu xin hoàng thượng, sợ rằng sẽ khiến người càng thêm nổi trận lôi đình, đến lúc đó cả phủ thừa tướng cũng sẽ rơi vào nguy hiểm.  

 

Cố thừa tướng bất lực ngoảnh đầu.  

 

Trái tim Cố Sơ Vân như chìm xuống đáy cốc.  

 

Nàng ta không nỡ nhìn hướng Thượng Quan phu tử đang khoác trên mình y phục trắng xuất trần, hiền hậu tao nhã đứng đó, hàm răng ngà nghiến chặt.  

 

“Nhị tiểu thư, xin tiếp chỉ”, thái độ của Mã công công không hề tốt đẹp nói.  

 

Không đợi Cố Sơ Vân lên tiếng, Cố Sơ Lan đã ba bước chạy thành hai tới, căm hận chỉ vào Cố Thanh Hy, la hét inh ỏi:  

 

“Ta bị oan, mọi người phải tin ta, là Cố Thanh Hy, là nàng ta thiết kế bẫy hãm hại ta, người các người nên xua đuổi là nàng ta mới đúng”.  

 

“Hỗn xược, ngươi dám khinh thường thánh chỉ sao?”  

 

“Ta không sai, ta chỉ là…”  

 

“Hoàng thượng có chỉ, nếu Cố ngũ tiểu thư kháng chỉ, trực tiếp lôi ra ngoài đánh chết”.  

 

Thị vệ tiến lên trước, một trái một phải kẹp chặt lấy Cố Sơ Lan, trực tiếp kéo ra ngoài.  

 

Cố Thanh Hy cắn quả táo, tay còn lại đẩy chiếc sạp nhỏ thấp ra ngoài chặn đường bọn họ.  

 

“Khoan đã, công công, có lẽ ngũ muội muội đã chịu phải kích thích quá lớn nên đầu óc có chút không bình thường, muội ấy ngay cả bản thân đang nói gì cũng không biết, chúng ta hà tất phải tính toán với một người mắc bệnh hoang tưởng đây?”  

 

Thấy người đứng ra là Cố Thanh Hy, thái độ của Mã công công thoáng chốc liền thêm chút cung kính, cười hòa nhã đáp: “Thì ra là tam tiểu thư, kẻ này công khai bôi nhọ tam tiểu thư nhưng người lại lấy ơn báo oán, thực sự khiến người khác phải kính phục mà”.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK