Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hay là vì hắn chưa chính thức cầu hôn tỷ tỷ? Do đó Tiểu Hiên Hiên nhất thời vẫn ngại ngùng gọi hắn là anh rể?  

 

Ma chủ càng nghĩ càng có khả năng, trong lòng cũng hiểu tại sao Tiêu Vũ Hiên chỉ kêu hắn là đệ đệ.  

 

Ma chủ cười quyến rũ: “Đương nhiên không vấn đề, rượu ngươi mời ta cầu còn không được nữa là. Nhưng lần đầu gặp mặt phải để đệ đệ”.  

 

"Vẫn là để đệ đệ đi".  

 

"Để đệ".  

 

"..."  

 

Hai người ta một tiếng đệ đệ, ngươi một câu đệ đệ, Cố Thanh Hy ở một bên đã hoàn toàn rơi vào sương mù.  

 

"Hai người các ngươi ai rốt cuộc là đệ đệ, ai là ca ca đây".  

 

Ma chủ: "Ta là đệ đệ".  

 

Tiêu Vũ Hiên: "Ta là đệ đệ".  

 

"Không không không, ta mới là đệ đệ".  

 

"Huynh khiêm tốn rồi, ta mới là đệ đệ".  

 

"..."  

 

Não của hai người này không phải là bị lừa đá rồi đấy chứ?  

 

Còn có người tranh giành để làm đệ đệ sao?  

 

Cố Thanh Hy không hiểu ra sao, chỉ có thể đánh lạc hướng sang chủ đề khác mà hỏi Ma chủ: "Sao ngươi lại biết ta ở đây?"  

 

"Trên người tỷ vương phấn hoa mạn đà la của ta nên ta đã thuận theo phấn hoa đó tìm được tỷ".  

 

Nói đến đây, Ma chủ lại khoác lên mình dáng vẻ của một chú cún nhỏ đầy tủi thân: “Tỷ tỷ, tỷ cứ như vậy rời đi bỏ lại một mình A Mạc ở Dạ vương phủ, A Mạc sợ chết khiếp, tỷ nhìn xem, A Mạc đều bị đánh thành thế này rồi”.  

 

Trời ạ.  

 

Nếu không biết hắn là Ma chủ, nàng xém chút đã tin tưởng những gì hắn nói.  

 

Tài năng cố làm ra vẻ của người đàn ông này đúng là không phải hạng xoàng xĩnh.  

 

Hắn coi nàng là kẻ mù sao? Không biết trong trận chiến với chiến thần, hắn đã thể hiện sức mạnh bá đạo đến mức nào sao? Có lẽ cả vòm trời cũng vì hắn mà biến sắc rồi đi?  

 

Cố Thanh Hy chun mũi ngửi mùi trên người mình, nàng không hề ngửi thấy mùi hương của hoa mạn đà la,   

 

Nàng có hơi khó chịu: “Ngươi theo dõi ta?”  

 

“Sao có thể, A Mạc lo lắng đi lạc không tìm được tỷ tỷ nên mới lưu lại chút hương trên người tỷ thôi”.  

 

“Lập tức khử sạch mùi của ngươi đi, nhanh lên”.  

 

Ánh mắt Cố Thanh Hy không có ý tốt, giọng nói cũng lạnh đi vài phần.  

 

Tiêu Vũ Hiên không ngờ tới Cố Thanh Hy sẽ đột nhiên bùng nổ cơn giận như vậy.  

 

Cho dù Ma chủ là đệ đệ ruột của nàng ấy nhưng hắn suy cho cùng vẫn là ma chủ, ngộ lỡ hắn giận dữ thì tùy tiện một cái phất tay cũng có thể hủy diệt nàng.  

 

Tiêu Vũ Hiên vội khuyên nhủ: “Nha đầu xấu xí, sao ngươi lại nói chuyện với đệ đệ mình như vậy, mọi chuyện đều có thể thương lượng mà”.  



Trái tim Ma chủ tức khắc chảy qua một dòng nước ấm. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK