Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Diệp Phong bỗng nhiên mở mắt ra, khàn giọng nói: “Ngươi muốn làm gì?”  

 

Hắn ta đã không còn tỉnh táo nữa, nhưng hắn ta đang cắn rách môi, cố ép bản thân phải tỉnh táo.  

 

“Ngươi cảm thấy ta sẽ làm gì?”  

 

“Bà ấy chỉ là một bà lão đáng thương, bà ấy cũng không làm gì có lỗi với ngươi, tại sao ngươi cứ phải làm khó bà ấy chứ”.  

 

 

 

“Vì bà ta là người ngươi quan tâm, chỉ cần là người ngươi quan tâm, ta đều sẽ không buông tha, không chỉ bà già chết tiệt kia mà còn có Cố Thanh Hy, Tiêu Vũ Hiên kia nữa”.  

 

Diệp Phong tức giận nhìn Giang Húc, nhưng ngoài việc trừng hắn ta, Diệp Phong cũng không làm gì được nữa.  

 

“Yên tâm, sau khi ngươi chết, ta sẽ cho bà già kia theo ngươi xuống suối vàng, ngươi yên tâm, ta sẽ không cho bà ta đi quá nhẹ nhàng đâu, ít nhất phải cho bà ta hưởng thụ thú vui nhân gian mấy ngày”.  

 

Giang Húc nhấn mạnh hai chữ hưởng thụ.  

 

Ai cũng biết lời nói của hắn ta có ý gì.  

 

Không đợi Diệp Phong đáp lời, Cố Thanh Hy đã vung chân đạp một cái vào mông Giang Húc.  

 

Nàng đứng ở sau lưng Giang Húc, còn đột nhiên ra tay, dù võ công của Giang Húc cao cường hơn Cố Thanh Hy không ít thì cũng không kịp phản ứng, bị đá một cái vào mông, hắn ta cũng theo quán tính ngã chỏng vó.  

 

Cùng lúc đó, Dịch Thần Phi cũng nhanh chóng ra tay điểm huyệt những kỳ thủ khác trong tháp, khiến bọn họ không thể cử động, cũng không thể nói chuyện.  

 

“Ai dám đá ta”.  

 

“Rắc…”  

 

Giang Húc còn chưa dứt lời đã bị Dịch Thần Phi bóp cổ, khiến hắn ta ngạt thở đến mức không nói được lời nào.  

 

“Chát chát chát…’  

 

Cố Thanh Hy nhanh tay tát mạnh cho hắn ta mười mấy bạt tai.  

 

“Tiểu tử, ngươi có bản lĩnh đấy, ngay cả người của ta cũng dám động vào”.  

 

Giang Húc bị đánh đến mức đầu kêu ong ong.  

 

Hắn ta khiếp sợ nhìn Cố Thanh Hy và Dịch Thần Phi, không ngờ hai người này lại có thể lẻn vào Ma tộc canh gác nghiêm ngặt, vô số cao thủ thế này, còn chạy đến trước mặt hắn ta.   

 

“Chát…”  

 

Cố Thanh Hy lại đánh tới một bạt tai, khẽ quát: “Nhìn gì mà nhìn, có tin ta móc mắt của ngươi ra không”.  

 

Giang Húc muốn mắng, nhưng Dịch Thần Phi chợt dùng sức, khiến hắn ta đau đến mức nói không nên lời.  

 

Dịch Thần Phi cưng chiều cười một tiếng: “Nha đầu, giết gà không cần dùng dao mổ trâu, muốn dạy dỗ hắn ta, cứ để ta là được”.  

 

“Được thôi, hắn ta hại Diệp Phong thê thảm như thế, ngươi nghĩ chúng ta phải trả về thế nào đây?”  

 

“Đương nhiên là dùng gậy ông đập lưng ông rồi”.  



Cố Thanh Hy cái hiểu cái không. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK