Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rốt cuộc nàng có biết người áo đỏ này là ma chủ của Ma tộc hay không?

 

Bọn họ tốn nhiều sức lực thế nào, hi sinh nhiều người thế nào mới vây được hắn ta ở rừng trúc này.

 

Hơn nữa… đây còn là vào thời khắc quan trọng hắn ta tán công, mất đi đa phần nội lực mới có thể làm được.

 

Khí tức trên người Huyết Sát, thuộc hạ của thiếu niên áo đỏ, bỗng trở nên lạnh lẽo, đang định tiến lên.

 

Thiếu niên áo đỏ khẽ xua tay, tỏ ý hắn ta đừng động đậy, thuộc hạ kia mới dừng chân.

 

“Tiểu đệ đệ, ngươi đẹp thật, đừng sợ, tỷ tỷ bảo vệ ngươi”.

 

Rầm…

 

Có vài người sợ đến mức ngã quỵ.

 

Ngay cả Huyết Sát thuộc hạ của ma chủ cũng lảo đảo, nhìn Cố Thanh Hy với vẻ không dám tin.

 

Không khí dường như đông đặc lại.

 

Cố Thanh Hy sờ cằm.

 

Chàng trai yêu nghiệt này có lai lịch gì? Ai nấy đều có vẻ mặt như vậy?

 

Trên người hắn ta hình như cũng không có dao động nội lực.

 

Mọi người cho rằng ma chủ bị người ta đùa giỡn như vậy sẽ nổi giận, chắc chắn sẽ chưởng vào đỉnh đầu của cô gái này. Nhưng không ngờ ma chủ lại ngước đôi mắt yêu dị lên, khóe miệng lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, giống như một đứa trẻ ngoan.

 

“Được ạ, tỷ tỷ tốt quá!”

 

“Rầm…”

 

Trong đám đông lại có vài người bị dọa ngất đi.

 

Trên gương mặt lạnh như băng của Huyết Sát, gân xanh khẽ co giật, hầu như không dám tin vào mắt và tai mình.

 

Chủ tử gọi nàng là… tỷ tỷ…

 

Lại còn… cười với nàng…

 

Hắn ta không nghe lầm đấy chứ?

 

Cố Thanh Hy mỉm cười, nâng chiếc cằm trắng nõn non mềm của hắn ta lên như trêu chọc, cười đùa: “Tiểu đệ đệ ngoan, tỷ tỷ thích”.

 

Ma chủ mỉm cười nhàn nhạt, đẹp đến mức khiến người ta lóa mắt, lời nói ra cũng mê hoặc khiến người ta không nhịn được mà say đắm.

 

“Tỷ tỷ, tỷ ôm ta rồi thì phải chịu trách nhiệm cho ta đấy”.

 

Giọng nói của hắn ta rất nhẹ, nhưng trọng lượng lại rất nặng.

 

Tựa như nói đùa, lại như nghiêm túc, nhất thời không biết lời hắn ta nói rốt cuộc muốn biểu đạt điều gì.

 

“Hóa ra bọn họ cùng phe, các huynh đệ, giết luôn cô gái này đi”, người áo đen phẫn nộ quát lên.

 

Gần trăm người xông lên, bọn họ ai nấy đều là cao thủ tiếng tăm hiển hách, lại xông tới giết không hề nương tay, thoáng chốc rừng trúc tràn ngập sát khí. Chỉ riêng chưởng lực dồi dào cũng có thể hủy toàn bộ rừng trúc, huống hồ là đánh vào người.

 

Ánh mắt Huyết Sát trở nên lạnh lùng sắc bén, ra tay nhanh chuẩn ác, lưỡi hái trong tay cứ vung lên là lấy một mạng.

 

Cho dù đối diện với thiên quân vạn mã, Huyết Sát cũng không biến sắc. Hắn ta giống như sát thần, nơi hắn ta đi qua biến thành núi thây biển máu.

 

Cố Thanh Hy nheo mắt lại.

 

Công lực mạnh thật.

 

Thủ đoạn ác thật.

 

Chẳng lẽ người mà ma tộc vây giết là hắn ta?

 

Võ công này quả thật cũng xứng đáng để bọn họ lên kế hoạch mai phục ám sát.

 

“Tiểu đệ đệ, tỷ tỷ dẫn ngươi rời đi trước”.

 

“Được ạ”.

 

Cố Thanh Hy ôm eo hắn ta, ngửi thấy mùi hoa Mạn Đà La nhàn nhạt trên người hắn ta, khóe miệng nhếch lên thành nụ cười.

 

Nàng không có nội lực nhưng khinh công thì không tệ, nhân lúc rối loạn mà chạy đi.

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK