Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm nay hắn ta mười tám tuổi, bắt đầu từ lúc năm tuổi đã bị gửi đến bên cạnh Lan kỳ chủ, chịu nhiều tủi nhục, kéo dài mười ba năm. Có thể nói đa số thời gian trong cuộc đời hắn ta đều sống dưới bóng ma của ông ta.

 

Nỗi sợ Lan kỳ chủ phát ra từ linh hồn của hắn ta.

 

Diệp Phong không khỏi muốn quỳ xuống theo phản xạ có điều kiện, nhưng hắn ta lại không muốn để hoàng hậu Sở Quốc biết hắn ta chỉ là một người hầu thấp hèn của một kẻ ai ai cũng ghét.

 

Băn khoăn và đấu tranh khiến Diệp Phong rối bời.

 

Hắn ta quỳ cũng không được, không quỳ cũng không xong, chỉ có thể đứng im tại đó, sợ hãi nhìn người đàn ông khiến hắn ta sợ đến tận xương cốt.

 

Hoàng hậu Sở Quốc đi vượt lên Diệp Phong, quan sát năm người không mời mà đến: “Các ngươi là ai? Tìm Diệp Phong làm gì?”

 

Đôi mắt sắc bén như mũi dao của Lan kỳ chủ nheo lại, lạnh lùng liếc qua hoàng hậu Sở Quốc, lời nói ra khiến người ta không hiểu rõ ẩn ý, nhưng lại khiến Diệp Phong như bị sét đánh.

 

“Hóa ra là hoàng hậu của Sở Quốc, thế nào, hoàng hậu Sở quốc còn muốn quản cả chuyện của Ma tộc bọn ta hay sao?”

 

Diệp Phong sợ.

Vì Lan kỳ chủ xưa nay thủ đoạn độc ác, quan hệ với Ma chủ rất mật thiết, chưa bao giờ coi ai ra gì.

 

Cho dù bà ta là hoàng hậu Sở Quốc, Lan kỳ chủ muốn giết có lẽ cũng sẽ giết.

 

Những ám vệ của hoàng hậu hoàn toàn không phải đối thủ của bọn họ.

 

Hoàng hậu Sở Quốc tỏ ra lạnh lùng, mặc dù bà ta chỉ là một người phụ nữ yếu đuối, nhưng hoàn toàn không sợ uy áp của đám người Lan kỳ chủ, ngược lại tỏa ra phong thái của một người mẫu nghi thiên hạ không thể xem thường.

 

“Ta mặc kệ ngươi là ai, nếu ngươi đến lễ Phật thì chúng ta không có gì để nói. Nếu ngươi đến làm loạn, hoặc là muốn làm gì bất lợi cho Diệp Phong, chuyện này Sở Quốc bọn ta sẽ can thiệp. Ma tộc các ngươi có lẽ không sợ Sở Quốc bọn ta, nhưng Sở Quốc bọn ta cũng không sợ Ma tộc các ngươi”.

 

Hoàng hậu Sở Quốc lời ít ý nhiều, ý tứ đe dọa vô cùng rõ ràng.

 

Nếu Lan kỳ chủ dám làm gì bất lợi cho Diệp Phong, vậy thì Sở Quốc bọn họ sẽ sử dụng hết sức mạnh quốc gia đối kháng với Ma tộc, đến lúc đó cả hai đều phải chịu tổn thất.

 

Diệp Phong không ngờ chỉ vừa mới gặp hai lần, Sở Quốc lại dám cược cả Sở Quốc vì hắn ta.

 

Cố Thanh Hy cũng cảm thấy bất ngờ, lại có thiện cảm nhiều hơn với người phụ nữ này.

 

Lan kỳ chủ bỗng nhiên cười ha hả, tiếng cười vang rõ, lan khắp chùa Bạch Vân.

 

“Tiểu Phong Nhi ơi là Tiểu Phong Nhi, ta còn nghĩ sao ngươi đột nhiên lớn gan như vậy, hóa ra là tìm được chỗ dựa rồi”.

 

Diệp Phong cố tự trấn định, run rẩy nói: “Diệp Phong không dám, Diệp Phong sẽ theo ngài về Ma tộc ngay lập tức, cầu xin kỳ chủ tha cho bọn họ”.

 

Cố Thanh Hy hỏi: “Tiểu Phù Quang, ngươi có thể giải quyết mấy kẻ?”

 

Phù Quang nghiêm túc nhìn một lúc, hạ giọng nói: “Tứ đại kim cang của ông ta, ta có thể giải quyết ba kẻ”.

 

Ba kẻ sao?

 

Nàng nhiều lắm chỉ có thể giải quyết một kẻ.

 

Người lợi hại nhất là Lan kỳ chủ ai sẽ giải quyết?

 

Giao cho Diệp Phong giải quyết sao?

 

Nếu Diệp Phong đánh lại được ông ta sao còn bị lăng nhục thê thảm như vậy.

 

Huống hồ, năm Diệp Phong cộng lại cũng không đánh được một Phù Quang, càng đừng nói tới Lan kỳ chủ.

 

Cố Thanh Hy có chút đau đầu.

 

Không đợi nàng nghĩ ra biện pháp tốt, ám vệ của hoàng hậu Sở Quốc đã bắt đầu đánh nhau với đám người Lan kỳ chủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK