Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đang cập nhật -

Đây là cố ý hành hạ bọn họ đúng không?

 

Nếu không có chỗ để thì đừng lấy, trả năm mươi vạn lượng lại cho bọn họ đi.

 

Đại phu nhân đang định cất lời, lại thấy Dịch Thần Phi lấy ra một chiếc nhẫn từ trong lòng đưa cho Cố Thanh Hy.

 

Cố Thanh Hy lùi về sau mấy bước: “Lão huynh, đừng nói ngươi muốn cầu hôn nhé?”

 

“Nói nhảm gì vậy, đây là nhẫn không gian, dù hơi bé, chỉ khoảng hai trăm thước vuông, nhưng cô cứ dùng tạm đi, sau này ta sẽ cho cô cái lớn hơn”.

 

Mọi người kinh ngạc thốt lên.

 

“Nhẫn không gian? Không gian hai trăm thước vuông?”

 

Nhẫn không gian là thứ rất đắt tiền, dù chỉ có mười thước vuông cũng đã có giá trên trời rồi, người bình thường hoàn toàn không mua nổi, dù có mua cũng có giá rất đắt”

 

Dịch Thần Phi vừa lấy ra đã là nhẫn không gian hai trăm thước vuông.

 

Hào phóng thật đấy.

 

Tiêu Vũ Hiên đến gần, cười nịnh nọt: “Dịch công tử, huynh còn nhẫn không gian không? Tặng cho ta một cái đi, ta không cần lớn lắm đâu, chỉ cần năm mươi thước vuông là được rồi”.

 

“Không còn”.

 

“…”

 

Chắc chắn là Dịch Thần Phi cố ý khiến hắn ta nhìn mà thèm.

 

Tên này cũng không ra gì giống hệt Thượng Quan phu tử.

 

Người trông càng dịu dàng, lòng dạ càng xấu xa.

 

Cố Thanh Hy cầm lấy nhẫn không gian, chiếc nhẫn có màu xanh dương nhạt, đeo vào ngón giữa, không lớn không nhỏ, rất vừa vặn, tựa như đo theo ngón tay của nàng vậy.

 

“Chiếc nhẫn này sử dụng như thế nào?”

 

“Cô đeo vào tay, sử dụng bằng suy nghĩ là được”.

 

Cố Thanh Hy thử sử dụng suy nghĩ thu hồi hai rương ngân phiếu, không ngờ hai rương ngân phiếu lớn thật sự biến mất.

 

Nàng tò mò, lại lấy hai rương ngân phiếu ra, sau khi thử mấy lần, nàng hài lòng cong môi.

 

“Nhẫn không gian này được đấy, ta thích, cảm ơn ngươi, Thần Phi đại ca”.

 

Sau khi nói ra câu Thần Phi đại ca, Cố Thanh Hy cũng sửng sốt.

 

“Cô thích là được”, Dịch Thần Phi cười khẽ.

 

Cố Thanh Hy giơ nhẫn không gian trong tay lên, cười nói với Cố Thừa Tướng: “Cảm ơn năm mươi vạn lượng bạc của ông, à không, là bảy mươi vạn lượng bạc”.

 

Sau đó, nàng dẫn theo Dịch Thần Phi và Tiêu Vũ Hiên nghênh ngang rời đi, để lại một câu: “Tối nay chúng ta tìm một chỗ để tiêu xài hưởng thụ đi, xem có thể tiêu sạch năm mươi vạn này không”.

Đám người Cố thừa tướng tức đến xanh mặt, hận không thể đập nát những thứ trước mặt.

 

Đại phu nhân lộ vẻ đau đớn: “Lão gia, chả nhẽ để nàng ta lấy 50 lượng bạc dễ dàng vậy sao?”

 

Cố thừa tướng tức giận rống lên: “Có học viện Hoàng Gia chứng kiến, bà dám làm trái à?”

 

Đại phu nhân ôm lấy ngực, đau đến không thở nổi.

 

Năm mươi vạn lượng bạc đấy… không biết mất bao lâu mới kiếm được…

 

Sau khi rời khỏi phủ thừa tướng không lâu, mấy người Cố Thanh Hy bị hai nhóm áo đen không rõ lai lịch bao vây.

 

Cả hai nhóm gần như trăm miệng một lời: “Chỉ cần ngươi giao ra chuông Phá Hồn, ta có thể tha mạng cho các ngươi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK