Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thanh Phong vội vàng chạy ra ngoài, sợ Cố Thanh Hy đã rời khỏi vương phủ.  

 

Giáng Tuyết chậm rãi đẩy xe lăn của hắn ra hoa viên.  

 

Trong đình nghỉ mát ở hoa viên.  

 

Cố Thanh Hy nhìn Dạ Mặc Uyên, lại nhìn một bàn thức ăn thịnh soạn, có chút nghi ngờ.  

 

“Không có việc gì mà tỏ ra ân cần, không phải gian cũng là trộm, Dạ Mặc Uyên, ngài lại muốn làm gì?”  

 

“Đương nhiên là để cảm ơn cô”.  

 

“Cảm ơn?”  

 

Cố Thanh Hy mỉm cười.  

 

Nếu thực sự muốn cảm ơn nàng, tối qua sao lại để Giáng Tuyết canh chừng nàng không cho nàng ngủ gật.  

 

Mặc dù thức ăn không có độc, nhưng nàng cảm thấy bữa ăn không rõ lý do không dễ ăn.  

 

Muốn dùng bữa với nàng sao? Vậy nàng sẽ để hắn buồn nôn chết.  

 

Cố Thanh Hy bỏ khăn che mặt, lộ ra khuôn mặt khiến người ta kinh hãi.  

 

“Bữa sáng rất phong phú, ngài cũng ăn chút đi”, nói xong, Cố Thanh Hy vừa ăn như hổ đói, vừa gắp mấy miếng thịt cho hắn.  

 

Đồng tử của Thanh Phong, Giáng Tuyết co rút lại, không dám tin nhìn khuôn mặt của nàng.  

 

Cơ thể Dạ Mặc Uyên cũng khẽ chấn động, có chút đau lòng.  

 

Khuôn mặt này là sao, sẹo rỗ mụn bọc đan xen khắp mặt, cả khuôn mặt gần như không tìm được chỗ nào lành lặn, ghê tởm khiến người ta buồn nôn.  

 

 

 

Mang khuôn mặt thế này, Dạ Mặc Uyên không biết nàng phải chịu đựng bao nhiêu áp lực, chẳng trách người đời đều nói tướng mạo của nàng cực kỳ xấu xí.  

 

Khoé miệng Dạ Mặc Uyên khẽ giật, hắn ngập ngừng nói ra mấy lời an ủi nàng.  

 

Cố Thanh Hy lau quai hàm đang phồng lên, vì nàng lau như thế nên có nốt mụn mủ bị vỡ, mủ nhỏ thẳng vào món ăn ngon trên bàn.  

 

Nàng ngẩng đầu nói tỏ ý xin lỗi, nói chuyện không rõ ràng.   

 

“Xin lỗi, mủ trên mặt thỉnh thoảng chảy ra, ta cũng đành chịu, nhưng mủ không có độc, ngài cố một chút vẫn có thể ăn được, ta đến giờ học rồi, đi đến học viện trước đây”.  

 

“…”  

 

Cố Thanh Hy co chân chạy ra ngoài, chạy chưa được mấy bước lại quay về, kề sát khuôn mặt xấu xí của mình trước mặt Dạ Mặc Uyên.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK