Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhìn dáng vẻ nghi hoặc của nàng, Dạ Mặc Uyên nổi giận bừng bừng.  

 

“Cố Thanh Hy, trong mắt cô có còn bản vương không?”  

 

“Trong mắt ta đều là ngài, sao ngài có thể nghi ngờ ta chứ? Ta còn nấu một bát cháo khác, vốn muốn bưng về cho ngài, nhưng đường đi xa xôi, cộng thêm đêm đã khuya, chẳng phải ta sợ ngài đã ngủ, không dám đưa ngài dùng hay sao?”  

 

“Thế sao?”, Dạ Mặc Uyên không tin.  

 

“Thật hơn cả trân châu, ngài đợi đấy, ta đi múc một bát cho ngài”.  

 

Bóng dáng màu hồng vừa rời đi, chẳng lâu sau lại bưng một bát cháo dược thiện quay lại. Cháo dược thiện đã nguội, cũng có chút khê, nhưng loáng thoáng có thể nhìn thấy nguyên liệu trong đó toàn là dược liệu quý giá chế biến.  

 

“Lần đầu nấu cháo, không khống chế lửa tốt cho lắm, nhưng cũng miễn cưỡng có thể ăn”.  

 

“Cháo nguội rồi”, sắc mặt của Dạ Mặc Uyên hơi tốt lên.  

 

Bát cháo này bị khê, bát của Diệp Phong lại không, chẳng lẽ bát này thật sự là nàng nấu lần đầu tiên?  

 

“Nguội rồi mới ngon, cháo nóng bỏng họng, ta cố ý thổi cho nguội đấy, ngài nếm thử xem có ngon không”.  

 

Thanh Phong bĩu môi: “Cháo bị khê rồi, chủ nhân thân phận cao quý, sao có thể ăn cháo khê chứ?”  

 

Cố Thanh Hy hùng hồn kháng nghị: “Chủ nhân nhà ngươi thân phận cao quý, ngài ấy trở tay là mây, lật tay là mưa, muốn cháo dược thiện thế nào lại không có chứ? Nhưng bát cháo này là do ta tự tay nấu, lễ nhẹ tình nghĩa nặng, ngươi có hiểu không?”  

 

Thanh Phong ói máu.  

 

Rõ ràng tam tiểu thư tùy tiện tìm một lý do để đuổi chủ nhân đi, còn nói năng hùng hồn như vậy.  

 

Cậu ta có thể đảm bảo, bát cháo dược thiện này không thể nào là tự tay nấu cho chủ nhân.  

 

Với sự anh minh thần võ của chủ nhân đương nhiên không thể nào tin, càng không thể nào ăn.  

 

Cậu ta vừa mới suy nghĩ như vậy đã thấy Dạ Mặc Uyên cầm thìa lên, hơi nhíu mày, lại… lại ăn một miếng.  

 

Ơ…  

 

Chủ nhân ăn cháo khê?  

 

Chuyện này…  

 

Thanh Phong rối bời trong gió.  

 

Giáng Tuyết cũng thấy ngạc nhiên.  

 

Điều làm bọn họ ngạc nhiên hơn nữa là chủ nhân không chỉ ăn một miếng mà là ăn đến mấy miếng, bình thản nói.  

 

“Cháo dược thiện này là cô tự tay nấu cho bản vương thật sao?”  

 

“Đương nhiên, hạ nhân của Vương phủ đều nhìn thấy, nếu ngài không tin, ngài có thể hỏi bọn họ”.  

 

Cố Thanh Hy ngồi trước mặt hắn, chống cằm nhìn hắn, hỏi dò: “Vương gia, ngon không?”  

 

“Một bát cháo khê có gì mà ngon chứ?”  



Chậc… 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK