Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tiểu Cửu Nhi xì xì bò qua, định nhân lúc Cố Thanh Hy không chú ý để ăn lén một miếng thịt.  

 

Nào ngờ nó lại bị xách đuôi lên một lần nữa.  

 

Người xách nó lần này không phải Cố Thanh Hy mà là Dạ Mặc Uyên.  

 

Tiểu Cửu Nhi nổi giận, nhe răng trợn mắt với Dạ Mặc Uyên.  

 

Chủ nhân xách đuôi nó thì cũng thôi, ngay cả tên thiếu gia ngu ngốc này cũng bắt nạt nó.  

 

Nó là chủ của muôn thú, vua của các loài rắn đấy.  

 

“Xì xì xì...”  

 

Tiểu Cửu Nhi vùng vẫy, nhưng không biết người nam nhân trước mặt lấy đâu ra sức lực, chỉ tiện tay nắm, nó dùng hết sức bình sinh cũng không thoát được.  

 

Tiểu Cửu Nhi nổi giận, đang định biến thành mãng xà khổng lồ thì chợt nghe Dạ Mặc Uyên nói một câu.  

 

“Giáng Tuyết, đi lấy mười con lợn nướng cho Tiểu Cửu Nhi ăn”.  

 

Khuôn mặt đau khổ của Tiểu Cửu Nhi lập tức trở nên hớn hở.  

 

Nó xì xì vài tiếng, khen ngợi: “Người tốt đây rồi, người tốt đây rồi”.  

 

Cố Thanh Hy liếc xéo Tiểu Cửu Nhi, mắng một câu: “Không có khí phách”.  

 

“Xì xì... Chủ nhân, người ta là rắn, không cần khí phách đâu”.  

 

“Cút đi, ra ngoài đừng nói ngươi quen ta, ta sợ mất mặt”.  

 

Xì xì xì...  

 

Tiểu Cửu Nhi đắc ý vẫy đuôi, thoáng cái đã bò lên người Giáng Tuyết, đi theo hắn ta ăn lợn nướng.  

 

Trước khi Cố Thanh Hy trở về, Dạ Mặc Uyên đã chuẩn bị đủ loại trách móc, nhưng nhìn thấy dáng vẻ ăn như hổ đói, thần sắc tiều tuỵ của nàng, không biết nàng đã không được ngủ ngon bao nhiêu ngày, tất cả giận dữ đều biến thành đau lòng.  

 

Hắn nhẹ giọng: “Ăn từ từ thôi, không có ai giành với nàng đâu”.  

 

Thanh Phong suýt ngã chổng vó.  

 

Hắn ta tưởng mình nghe lầm.  

 

Trước khi vương phi trở về, chẳng phải chủ nhân đã bảo sẽ băm nàng thành tám mảnh sao?  

 

Mặc dù băm thành tám mảnh hơi khoa trương.  

 

Nhưng chủ tử tức giận là thật.  

 

Hắn ta cứ tưởng khi vương phi trở về sẽ không được yên.  

 

Nhưng bây giờ...  

 

Đây là tình huống gì?  

 

Chủ tử còn tự tay lột tôm cho vương phi, lau vết bẩn trên khoé miệng nàng...  

 

Này này này này...  

 

Rốt cuộc ai mới là chủ tử thế?  

 

Quả nhiên người đời nói nam nhân có thê tử sẽ thay đổi, câu này không sai chút nào.  

 

Cố Thanh Hy nghi hoặc nhìn Dạ Mặc Uyên.  

 

Tên ngốc này trở nên ân cần như thế từ khi nào vậy?  

 

Đừng nói là đang có ý đồ gì đấy nhé?  

 

“À ừm... Vương gia, Long Châu không ở trong tay ta, người của Ngọc tộc đã lấy nó mất rồi. Về phần Ngọc tộc ở đâu thì ta cũng không biết, ta được đưa vào lúc hôn mê, lúc ra ngoài thì bị bịt mắt”.  



Cố Thanh Hy phủi sạch mọi tội lỗi của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK