Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Câu này… sao nghe quen thế nhỉ?  

 

À phải rồi, hình như thánh nữ tỷ tỷ cũng từng nói câu này.  

 

“Ngươi là ai thế?”  

 

“Hờ, qua bao nhiêu lâu mới biết phải hỏi tên ta à, không cảm thấy muộn quá rồi sao?”  

 

Cố Thanh Hy lắc đầu mỉm cười, cảm thấy đau buồn thay cho trí thông minh cho nàng ta.  

 

Một trong tứ đại thánh sứ?  

 

Nghe có vẻ như địa vị rất cao.  

 

Chỉ không biết, liệu có phải Băng tộc hết nhân tài rồi hay không mà lại đi chọn một nha đầu mơ mơ màng màng này làm thánh sứ?  

 

Khi Cố Thanh Hy nhấc chân định rời khỏi căn phòng thì đột nhiên bị một ngọn đèn dầu phát ra ánh sáng bảy màu thu hút.  

 

Ngọn đèn dầu này làm bằng thủy tinh, điêu khắc rất tinh tế và công phu với họa tiết đóa hoa sen.  

 

Thế nhưng ngọn lửa bên trong cây đèn không ngừng biến đổi với bảy màu sắc đỏ cam vàng lục lam chàm tím.  

 

Nàng dám chắc rằng trên cây đèn không có cơ quan gì, cũng không hiểu vì nguyên cớ do đâu mà ngọn lửa lấp loáng bảy màu sáng.  

 

Trông thấy nàng lộ ra ánh mắt hiếu kỳ, Hoa Khởi La vội vàng nhào tới, chắn trước mặt cây đèn thủy tinh, nghiêm giọng nói: “Chuyện con rắn thối tha nhìn trộm ta khi tắm, ta không so đo với nó nữa, ngươi mau chóng rời khỏi nơi này đi, không được nói với bất kỳ ai là ngươi từng trông thấy ngọn đèn này, càng không được phép nhắm vào nó, nghe thấy chưa hả”.  

 

Cố Thanh Hy nhướng mày.  

 

Một cây đèn thôi mà, cho dù nó lấp lánh bảy sắc cầu vồng đẹp đẽ đến mức nào thì nó cũng chỉ là một cây đèn, nàng ta căng thẳng như vậy làm gì?  

 

Hoa Khởi La giậm giậm chân, cuống đến mức đỏ mặt tía tai: “Trời ơi, ta không nói rõ với ngươi được, tóm lại ngươi mau chóng rời khỏi đây đi, nếu không mau chóng rời đi, lát nữa Hoa Cẩm tỷ tỷ quay lại, tỷ ấy chắc chắn sẽ không tha cho ngươi đâu. Người từng trông thấy ngọn đèn này, không một ai còn sống trên đời nữa”.  

 

“Xì xì xì…”  

 

Không biết Tiểu Cửu Nhi say ngật ngưỡng bỗng dưng nổi khùng nổi điên cái gì, nó đột nhiên lao vọt ra, một cái đầu biến thành ba cái đầu rồi thành sáu cái đầu, sau cùng là chín cái đầu, cái đầu to lớn mơ màng hất mạnh một cái khiến cây đèn thủy tinh vỡ tan.  

 

“Xoảng” một tiếng, cây đèn bảy màu biến thành vô số mảnh vụn.  

 

Cố Thanh Hy tim gan thắt lại, một dự cảm không lành nảy ra trong đầu.  

 

Hoa Khởi La trợn tròn hai mắt, nhìn những mảnh vỡ trên nền đất mà không dám tin.  

 

Vỡ… vỡ rồi…  

 

Đèn thủy tinh bảy màu vỡ rồi…  

 

Đèn vỡ rồi, thánh nữ của họ phải làm thế nào mới quay về được đây?  

 

Hoa Khởi La vốn có ý định tha cho nàng một con đường sống bỗng chốc nổi khùng lên, một cô gái đơn thuần bỗng chốc bắn ra sát khí khắp nơi.  

 

“Ngươi dám đánh vỡ đèn bảy màu, ngươi có biết đèn bảy màu này ý nghĩa như thế nào đối với thánh tộc của bọn ta không”.  

 

“Đùng đùng đùng đùng…”  

 

Cửa sổ vốn mở toang không hiểu tại sao đột nhiên đóng sầm lại, sát khí quẩn quanh khắp căn phòng.  

 

Cố Thanh Hy nghiêm mặt.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK