Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tay áo rộng của ma chủ nâng lên, người vừa nói một lần nữa lại nổ thành sương máu.  

 

Ma chủ nói: "Nàng không phải là thê tử của Dạ Mặc Uyên, nàng là thê tử của Tư Mạc Phi ta, kẻ nào còn dám để cho bổn tọa nghe được những lời này thì ta sẽ cho kẻ đó phải hối hận vì đã được sinh ra".

 

Mọi người không khỏi rùng mình, đồng thanh nói: "Ma chủ anh minh".  

 

"Haiz... bản tọa biết có rất nhiều người vẫn không phục, nhưng thế thì sao? Trên đời này kẻ mạnh luôn thắng. Có ý kiến gì thì trước hết hãy đánh thắng bản tọa rồi tính sau".  

 

"Thuộc hạ không dám".  

 

Mọi người đều nín thở.  

 

Không ai có thể vào cấm địa ngoại trừ ma chủ.  

 

Nhưng bây giờ ma chủ lại bất chấp các quy tắc của tổ tông mà cho phép một nữ nhân có lai lịch không rõ ràng tiến vào cấm địa.  

 

Chuyện này…  

 

Đây không phải là chuyện vô lý lắm hay sao?  

 

Trong lòng bọn họ tuy không phục nhưng cũng không dám biểu hiện ra ngoài.  

 

Ma chủ của bọn họ là một người tàn ác, chỉ cần hắn ta muốn thì hắn ta có thể xuống tay giết chết bất cứ ai, chưa bao giờ quan tâm đến quan hệ hay tình nghĩa gì.  

 

Đồng tử của Cố Thanh Hy co lại.  

 

Ma chủ giết người không ghê tay, lời đồn tuyệt đối không sai.  

 

Rõ ràng đám thủ hạ cũng không nói hay làm sai điều gì, nhưng hắn ta lại lạnh lùng xuống tay giết người, hơn nữa ánh mắt còn vô cùng khinh miệt lạnh nhạt, thật khiến người khác phải cảm thấy kinh tởm.  

 

Cố Thanh Hy từng nghĩ rằng mình cũng hiểu được chút ít về con người của Tư Mạc Phi, nhưng bây giờ nàng nhận ra hình như mình chẳng hiểu gì về hắn ta cả.  

 

Tư Mạc Phi có đôi khi đơn giản đến mức ngốc nghếch, chỉ số thông minh gần như không có.  

 

Có đôi khi hắn ta lại máu lạnh tàn bạo, giết người như ngã rạ, như thể mạng người trong mắt hắn không đáng giá một xa.  

 

"Tiểu tỷ tỷ, sao tỷ không nằm trên giường tĩnh dưỡng mà lại đi ra đây?"  

 

Bên tai nàng bỗng truyền đến giọng nói ngọt ngào của ma chủ, lúc này Cố Thanh Hy mới giật mình phản ứng.  

 

Vừa ngẩng đầu thì nàng thấy đám người ma tộc đều đã biến mất, trước mắt nàng chỉ còn lại Tư Mạc Phi đang nở nụ cười trong sáng với nàng.  

 

"Nằm lâu quá cũng khó chịu".  

 

Cố Thanh Hy nhìn cảnh vật đằng xa, có cảm giác đang nhìn thấy núi non trùng điệp.  

 

Nàng khập khiễng trở về phòng.  

 

Ma chủ nhếch môi cười, đi về phía trước cõng Cố Thanh Hy trên lưng.  

 

“Ngươi làm gì vậy, để ta xuống”, Cố Thanh Hy vùng vẫy.  

 

"Chân của tỷ không tốt, để ta làm chân cho tỷ".  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK