Vừa hay, nàng là y độc song tu, trên đời này chẳng có loại độc nào làm khó được nàng.
Về phần trận pháp…
Cũng vô cùng trùng hợp, vì là đặc công nên kiếp trước cũng nghiên cứu khá nhiều trận pháp cổ.
Cố Thanh Hy giẫm lên khảm vị, lại chuyển sang cách vị, lướt qua tốn vị, tay ngưng tụ kí lực đánh thẳng vào càn vị.
Ầm một tiếng, trận bát quái không chê vào đâu được lại nổ tung, khí độc bắn ngược ra ngoài, lao về phía mọi người.
Sắc mặt bọn họ chợt thay đổi, nhanh chóng lùi về phía sau.
Cố Thanh Hy cũng tranh thủ lúc này, nhón chân, như cơn gió nhanh chóng biến mất trong màn đêm.
“Ầm…”
Một chưởng lực kéo theo ngàn vạn lôi hỏa cuồn cuộn ập đến.
Cố Thanh Hy rùng mình.
Tuy thể lực của cơ thể này không tệ, nhưng nó lại chẳng có chút nội lực nào, còn chẳng bằng nàng ở kiếp trước.
Cứng đối cứng là không được, Cố Thanh Hy chỉ có thể giơ chân ra, lăn một vòng dưới đất, vất vả né tránh.
Soạt soạt soạt…
Hết người này đến người khác đuổi theo không ngừng, lướt đi trong màn đêm như một con báo săn.
Thấy trước mặt viết hai chữ cấm địa.
Đôi mắt lạnh lẽo của Cố Thanh Hy híp lại, đi thẳng vào trong đó.
Quả nhiên, người của sơn trang Thu Phong đều dừng lại ở ngay cấm địa, dường như có điều gì đó kiêng kị nơi này.
“Người bên trong mau quay lại đây, xông vào cấm địa chỉ có một con đường chết, nếu ngươi ra đây, ta có thể cho ngươi được chết toàn thây”.
Cố Thanh Hy cười kiêu ngạo: “Nếu cùng là chết, tại sao ta phải ra đó nhận lấy cái chết, ở trong này thưởng thức cảnh đẹp chẳng phải tốt hơn nhiều sao?”
“Nếu ngươi dám tiếp tục xông vào trong, có tin bọn ta diệt cửu tộc nhà ngươi không”.
“Thích giết cứ giết”, dù sao nàng cũng chẳng có cảm tình gì với người trong phủ Thừa Tướng.
Cố Thanh Hy quan sát cấm địa.
Cấm địa là một khu rừng đá, liếc mắt nhìn chỉ thấy những tảng đá khổng lồ, lớn nhỏ không đồng đều với hình dạng đầy quỷ dị.
Nàng cảnh giác tiến về phía trước, không biết đi trong rừng đá bao lâu mới nhìn thấy một vách núi đen.
Cố Thanh Hy vui vẻ.
Chẳng lẽ đây chính là vách núi đen đằng sau sơn trang Thu Phong?
Lúc nãy nàng lò mò trong sơn trang Thu Phong hết nửa vòng vẫn không tìm thấy vách núi, ắt hẳn chính là nơi này không sai.