Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Vậy… được rồi, ngươi đổi Đinh Đương thành Đương Đương nhé”.  

 

“Được”.  

 

Cố Thanh Hy lau giọt lệ trên khóe mắt Đương Đương công chúa, sau đó giơ tay lên xua đám đông đang đứng hóng hớt kia tản đi.  

 

“Công chúa khóc sưng hết cả mắt rồi này, ta chườm giúp người nhé”.  

 

“Chườm bằng trứng gà hả?”  

 

“Trước đây công chúa cũng từng dùng trứng gà để chườm sao?”  

 

“Hồi trước hoàng tỷ thường xuyên dùng trứng gà chườm cho ta”. Nhưng hoàng tỷ còn ngâm cả nước thuốc, lúc chạm vào da mang đến cảm giác lành lạnh dễ chịu lắm.  

 

Nhưng sau khi hoàng tỷ rời đi thì phương thuốc kia cũng không còn nữa, mà cũng chẳng còn ai chườm trứng gà cho nàng ta cả.  

 

Đương Đương công chúa kinh ngạc nhìn Cố Thanh Hy kéo lấy bàn tay nhỏ nhắn của mình.  

 

Đáng lẽ nàng ta nên hất ra, nhưng chẳng rõ tại sao mà nàng ta lại vô thức đi theo Cố Thanh Hy.  

 

Dường như lúc Cố Thanh Hy nắm tay mình đã đem đến cho nàng ta một cảm giác quen thuộc.  

 

Cố Thanh Hy cũng không ngờ một người luôn ngang bướng điêu ngoa như Đương Đương công chúa lại ngoan ngoãn để nàng kéo tay như vậy.  

 

Lúc rời khỏi học viện, nàng nhìn thấy Cố Sơ Vân.  

 

Cố Sơ Vân vẫn là dáng vẻ khiến người ta động lòng như trước, khuôn mặt xinh đẹp nghiêng thành.  

 

Nhưng không rõ tại sao trên người nàng ta lại có thêm cảm giác âm u tàn độc.  

 

Cảm giác đó khiến nàng không thoải mái lắm, nàng thấy nàng ta rất âm hiểm, hệt như lúc đối mặt với phó tộc trưởng Tư Không của Thiên Phần tộc vậy.  

 

Nhưng cảm giác kia cũng chỉ thoáng qua mà thôi.  

 

Đến lúc nghiêm túc quan sát kỹ lại thì chỉ thấy Cố Sơ Vân yêu kiều quyến rũ đứng ở nơi đó, không khác gì lúc trước, cũng chẳng có điểm nào bất thường cả.  

 

“Ngươi đang nhìn gì thế? Ta hỏi thử rồi, hôm nay Thượng Quan phu tử sẽ không tới đâu”.  

 

Đương Đương công chúa còn tưởng Cố Thanh Hy đang tìm Thượng Quan phu tử trong đám người, bèn không khỏi cắn răng uy hiếp: “Ta cho ngươi biết, Thượng Quan phu tử là của ta, không một ai được không được tranh với ta, cả ngươi cũng thế”.  

 

“Nhờ phúc của người, ta có một mình hoàng thúc Dạ Mặc Uyên của người là đã chịu không nổi rồi, nào dám trêu chọc phu tử gì gì đó. Hơn nữa, dù người có đích thân đưa Thượng Quan Sở cho ta thì ta cũng chẳng thèm đâu”.  

 

“Hừ, ngươi mơ hão à, còn lâu ta mới tặng Thượng Quan phu tử cho ngươi nhá”.  

 

Cố Thanh Hy cốc nhẹ vào đầu nàng ta: “Thái độ nghiêm chỉnh chút nào, ta là hoàng thẩm của người đó, đừng hở ra tí là lại hừ hừ, thói quen này xấu lắm”.  

 

 

 

Hốc mắt Đương Đương công chúa đỏ bừng, nàng ta đang tính òa khóc lần nữa. Cố Thanh Hy giật mình, lập tức dỗ dành Đương Đương công chúa như dỗ bà mình, đồng thời nhanh chóng kéo tay nàng ta rời khỏi nơi này. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK