Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Không thể”.  

 

“Vậy cho thiếp mượn xem qua thôi được không?”  

 

“Không được”.  

 

“Vậy chàng đấu giá tấm bản đồ kia làm gì?”  

 

“Làm gối”.  

 

“…”  

 

“Không thể thương lượng sao?”  

 

Dạ Mặc Uyên đột nhiên ngẩng đầu nói với giọng điệu ghen tuông: “Cho ta biết, nàng và Dịch Thần Phi là quan hệ gì, nếu câu trả lời đúng như bản vương mong muốn, có lẽ bản vương sẽ suy xét cho nàng xem qua”.  

 

“Có thể là quan hệ gì, đương nhiên là huynh muội rồi”.  

 

“Huynh muội?”  

 

“Ta xem hắn như ca ca ruột, hắn xem ta như muội muội ruột, vậy chẳng phải là quan hệ huynh muội ruột thịt sao”.  

 

“Lần đầu tiên nàng biết hắn là lúc nào?”  

 

“Đại hội đấu văn”.  

 

Dạ Mặc Uyên không nói gì, nhưng trên mặt là vẻ không tin.  

 

Cố Thanh Hy hỏi lại Dạ Mặc Uyên, nhưng hắn lại làm lơ, không thèm quan tâm đến nàng.  

 

Cố Thanh Hy cảm thấy nhàm chán, cầm lấy Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan lên, tỉ mỉ lật xem nội dung bên trong.  

 

Sở dĩ nói Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan là tàn quyển là vì cứ cách một trang là sẽ bị xé mất, khiến nó chỉ còn lại một nửa.  

 

Chữ viết bên trong còn là chữ Triện từ rất lâu trước đây.  

 

Mẹ kiếp.  

 

Nàng cảm thấy mình bị gài bẫy rồi.  

 

Người ở thời đại này hoàn toàn không thể xem hiểu chữ viết thời Tần Hán.  

 

Dù người khác đấu giá được quyển Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan này cũng vô dụng, chắc chắn không thể học được gì.  

 

Cũng may trước đây nàng không phí công đọc sách, nên biết chút ít về văn tự cổ.   

 

Đan cầm máu, Tử Yên Thảo, Tam Diệp Thanh, Vô Căn Thuỷ, Lục Tinh Đằng mỗi thứ ba lạng, bỏ vào trong lò… Ấy…  

 

Cái này giống như đúc cách chế thuốc của nàng kiếp trước mà?  

 

Đan cầm máu?  

 

Đan dược nhị phẩm?  

 

Ở thế giới này, dường như đan dược nhị phẩm rất quý giá.  

 

Cố Thanh Hy cứ mãi lật xem tàn quyển của Bách Khoa Toàn Thư Về Luyện Đan, đọc đến mức say sưa, ngay cả trở lại phủ Dạ Vương lúc nào cũng không biết.  

 

“Dạ Mặc Uyên đâu?”, Cố Thanh Hy chợt phát hiện ra, ngẩng đầu lên hỏi.  

 

Thanh Phong bĩu môi, trận chiến kịch liệt như thế, vương phi thật sự không biết hay giả vờ không biết vậy?  

 

“Thiếu chủ của Thiên Phần Tộc đến cướp bản đồ Thanh Châu, chủ tử đại chiến với hắn ta, bây giờ vẫn đang ở trong rừng trúc, chủ tử bảo thuộc hạ hộ tống vương phi về phủ trước”.  

 

“Vậy sao, ba tỷ lượng bạc thật sự sẽ khơi dậy lòng tham của kẻ gian, phải bảo vệ tốt bản đồ Thanh Châu này, đây là toàn bộ gia sản của phủ Dạ Vương đấy”, không phải thiếu chủ của Thiên Phần Tộc đang bị thương sao? Có lẽ Dạ Mặc Uyên đối phó được.  

 

Thấy Cố Thanh Hy nghiêm túc nói những lời này, Thanh Phong nhíu chặt mày.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK