Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy - Mặc Uyên (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Ta đói đến mức không cầm được bút, cảm phiền công công mang nhiều chút rượu ngon thức ăn ngon, còn có, ta thích nhất ăn đồ ngọt, cảm phiền Mã công công lấy chút mật ong đến đây”.  

 

Mã công công khó xử nhìn Dạ Hoàng.  

 

Dạ Hoàng ngược lại rất hào phóng, vung tay trực tiếp đồng ý.  

 

Mã công công chỉ có thể đi lấy đồ ăn theo yêu cầu của nàng.  

 

Cố Thanh Hy cũng không khách sáo, dưới sự quan sát của đám đông, một tay cầm bình rượu, một tay gắp thức ăn, ăn uống một cách ngon lành.  

 

Tướng ăn của nàng hào sảng, không gò bó, mặc dù ăn miếng lớn, uống chén to, nhưng không hề thô tục chút nào.  

 

Nàng như đắm chìm trong cao lương mỹ vị, hoàn toàn quên mất vẫn còn cuộc so tài.  

 

Mã công công không khỏi nhắc nhở: “Tam tiểu thư, thời gian một nén hương sắp hết rồi…ngài xem…”  

 

“Gấp cái gì, không phải còn một phần ba sao?”  

 

“Bịch...” một tiếng.  

 

Bởi vì lời nói của Mã công công, mật ong trong tay Cố Thanh Hy không cẩn thận rơi vào nghiên mực.  

 

Nàng lẩm bẩm một câu: “Tiếc cho thứ mật ong tốt như vậy”.  

 

Không biết qua bao lâu, Cố Thanh Hy mới thỏa mãn ợ một tiếng, tán dương nói: “Công công, tay nghề của đầu bếp này không tệ, ta ăn rất ngon, có thể bảo người đó làm thêm một phần nữa không, lát nữa ta gói mang về cho nha hoàn nhà ta ăn”.  

 

 

 

“A…”  

 

Mã công công không phản ứng kịp.  

 

Tiêu Vũ Hiên trực tiếp đập chiếc quạt trong tay qua, tức giận nói: “Nha đầu xấu xí, sắp hết thời gian một nén hương rồi, cô có thể nghiêm chỉnh hơn không?”  

 

“Biết rồi, giục cái gì”.  

 

Cố Thanh Hy vung tay, hạ nhân lập tức bưng cơm thừa canh cặn xuống.  

 

Trong những người có mặt, ngoại trừ Thượng Quan Sở và Dịch Thần Phi, thì không có ai tin Cố Thanh Hy có thể thắng, bởi vì nén hương đã cháy sắp hết, các đại tài tử cũng đều vẽ xong, chỉ đợi mỗi Cố Thanh Hy.  

 

Cố Thanh Hy chậm rãi nhấc bút, ngắm nghía tờ giấy, dường như do dự nên đặt bút ở chỗ nào, đám người Tiêu Vũ Hiên nhìn mà sốt hết cả ruột.  

 

Tất cả mọi người đều phì cười, dường như đang chế giễu Cố Thanh Hy.  

 

Hồi lâu, Cố Thanh Hy mới nâng bút, vẽ một đóa hoa lên giấy, một đóa hoa mẫu đơn nở rộ.  

 

Đóa hoa mẫu đơn này cũng không có gì đặc biệt, chỉ có thể nói là rất bình thường, nhưng vẫn đẹp hơn rất nhiều lần so với quân cờ màu đen được vẽ ở học viện hôm đó.  

 

“Thật kỳ lạ, chỉ một buổi tối ngắn ngủi, kỹ năng vẽ của Cố Thanh Hy lại tiến bộ lớn đến thế, lại có thể vẽ ra một đóa hoa mẫu đơn rực rỡ”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK