Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hai người thiếp kia nghe được tin muốn tới tửu lâu để phục vụ, liền trao đổi với nhau qua ánh mắt, một người trong số đó chủ động đáp: “Để ta đi”.  

 

Người thiếp đó thầm nhủ, nếu Hạ Phóng không mở tiệc chiêu đãi sao có thể vô duyên vô cớ tới tửu lâu chè chén. Nàng ta tất nhiên phải đi, hy vọng có thể dò la một vài chuyện ngày thường không được nghe đến.  

 

Thẩm Nguyệt vẫn luôn ngồi bên cửa sổ, nàng khẽ vén rèm lên chú ý tới tình hình trước cửa tửu lâu ở tầng dưới.  

 

Sau đó cuối cùng cũng có một chiếc kiệu dừng lại trước cửa, từ bên trong bước xuống một người phụ nữ trang điểm tinh tế, diễm lệ bức người.  

 

Thẩm Nguyệt vẫn nhớ khuôn mặt của hai người thiếp xinh đẹp kia, trong nhà Tô Vũ ngày đó cũng để mắt thêm vài lần  

 

Nàng cũng thận trọng hơn bình thường vài phần, nếu người phụ nữ bước xuống khỏi kiệu không phải là một trong hai người thiếp đó, nàng cũng sẽ không hấp tấp kêu kẻ hầu bàn mời nàng ta tới phòng riêng, do đó mới thời thời khắc khắc chú ý tới tình hình dưới lầu.  

 

Kết quả tất cả đều như ý nguyện của nàng.  

 

Người đến vừa may là một trong số hai người nàng từng gặp qua ngày đó.  

 

Mỹ thiếp được dẫn vào phòng riêng, sau khi đổi thành nụ cười duyên dáng quen thuộc mới quyến rũ cúi người chào hỏi.  

 

“Cô nương không cần khách sáo”.  

 

Người phụ nữ đó vừa tiến vào phòng còn chưa kịp ngẩng đầu nhìn lên, vốn tưởng rằng Hạ Phóng ngồi trong phòng nhưng chẳng ngờ giọng nói của một người phụ nữ xa lạ lại vang lên liền sững sờ, động tác cúi chào cũng khựng lại một nửa.  

 

Nàng ta nâng mắt nhìn tới thì phát hiện trong phòng nào có bóng dáng của Hạ Phóng, mà là một nam một nữ có vẻ quen quen mắt.  

 

Thẩm Nguyệt giải thích: “Chúng ta từng gặp nhau rồi, một lần tại nhà của Tô Vũ hắn bị bệnh nặng, ta và Tần Như Lương có tới thăm hắn, ngươi còn nhớ không?”  

 

Người thiếp lập tức phản ứng lại rồi khom lưng chào thật sâu: “Thiếp thân tham kiến công chúa, tham kiến…”  

 

Nghĩ đến đây, nàng ta biết Tần Như Lương hiện tại đã không còn là đại tướng quân nữa, lời đã tới bên môi nhất thời lại không biết nên xưng hô thế nào.   

 

“Không cần đa lễ, đến đây ngồi đi”.  

 

“Thiếp thân sao có thể ngồi cùng bàn với công chúa, thiếp thân đứng đây là được rồi”.  

 

“Tỷ muội các người chịu uất ức ở lại bên cạnh Hạ Phóng, bây giờ Tô Vũ không có ở đây, ta thay hắn mời ngươi ngồi cũng không quá đáng chút nào”.  

 

Sắc mặt của vị mỹ thiếp hơi thay đổi, nhưng đã nhanh chóng bị nàng ta giấu đi rồi ngượng ngùng cười đáp: “Công chúa, thân phận thiếp thân hèn mọn, không xứng ngồi cùng một chỗ với người, công chúa có việc gì sai bảo, thiếp thân xin rửa tai lắng nghe, cũng nhất định dốc toàn lực làm theo”.  

 

Nàng ta theo cạnh Hạ Phóng đã được một khoảng thời gian, cũng nắm được tình hình đại khái, ai là địch ai là bạn, cũng tự biết phân biệt rõ ràng.   

 

“Thôi được, hôm nay ta tìm ngươi tới là muốn hỏi ngươi về chuyện của Hạ Phóng, ngươi đã ở bên cạnh hắn lâu như vậy, có phát hiện ra sơ hở nào không?”  

 

Mỹ thiếp đi thẳng vào trọng tâm: “Công chúa muốn biết những việc này để nghĩ cách cứu Tô đại nhân sao?”  

 

“À”, Thẩm Nguyệt đáp một tiếng: “Tô Vũ phái các người tới bên cạnh Hạ Phóng không thể chỉ đơn thuần hầu hạ hắn được, lâu như vậy rồi vẫn không phát hiện ra thứ gì sao?”   

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK