Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Mi Vũ được Vân Nga đỡ, đứng trong uyển, giống như đứng đó để chờ nàng ta vậy. 

Liễu Mi Vũ lạnh giọng nói: “Ngươi đi đâu đây?” 

“Nô tỳ đi loanh quanh thôi ạ”. 

“Đi loanh quanh?”, Liễu Mi Vũ đến gần, giọng nói sắc bén: “Đi loanh quanh đến viện chủ của tướng quân à? Vân Nga nói đã tận mắt thấy ngươi đi vào viện chủ của tướng quân”. 

Hương Phiến hoảng hốt, vội vàng quỳ xuống: “Phu nhân minh giám, nô tỳ lấy danh nghĩ phu nhân đem canh cho tướng quân. Nô tỳ nói phu nhân lo cho cơ thể của tướng quân nên đưa đến cho tướng quân giải lao”. 

Sắc mặt Liễu Mi Vũ hòa hoãn lại, nhưng vẫn lạnh lùng nói: “Không cần ngươi nhiều chuyện, về sau đừng đến chỗ tướng quân đó, có đưa thì cũng là ta tự mình đưa”. 

“Vâng, nô tỳ biết sai rồi”. 

Sau đó, Liễu Mi Vũ liền đi vào phòng. 

Vân Nga ôm quần áo Liễu Mi Vũ tắm rửa thay đổi ra, ném cho Hương Phiến: “Ngươi đem đi giặt đi, hai ngày nữa phu nhân muốn mặc”. 

Hương Phiến ôm quần áo của Liễu Mi Vũ, rũ mắt xuống, ánh mắt tràn đầy phẫn hận. 

Kể từ khi nàng ta quay về, lúc nào nàng ta cũng phải làm những việc nặng hạ đẳng như thế này, bây giờ đến Vân Nga cũng ra lệnh được cho nàng ta. 

Cứ chờ xem, ai là người cười cuối cùng! 

Vân Nga cho Hương Phiến đi giặt quần áo của Liễu Mi Vũ, cũng làm cho Hương Phiến tiện hơn. 

Bây giờ trong phòng Hương Phiến còn có quần áo của Liễu Mi Vũ mà nàng ta mới thu chiều nay, vẫn vương mùi hoa cỏ. 

Nàng ta chọn bộ màu liễu mà Tần Như Lương thích nhất để mặc, thân hình của nàng ta và Liễu Mi Vũ tương tự lẫn nhau, mặc vào rất vừa vặn. 

Sau đó, nàng ta lại ngồi trước gương đồng tô son điểm phấn, trang điểm sao cho bản thân trông thật đẹp. 

Mãi cho đến khi nàng ta tự hài lòng về bản thân thì mới đứng dậy, thừa dịp bóng đêm mà lén đi ra ngoài. 

Hương Phiến thu thập được rất nhiều tinh túy trong truyện tranh kia. 

Cho ngựa giống ăn thuốc thúc tình, nàng ta đã làm như vậy. Bây giờ, nàng ta mang theo một bộ đồ dự bị cũng là làm theo truyện. 

Nàng ta choàng đồ nha hoàn vào bên ngoài bộ đồ màu liễu. Chờ đi đến viện chủ thì mới cởi đồ ra, giấu đi, chờ ngày mai mặc lại quay về Phù Dung Uyển, thoát khỏi hiềm nghi cố tình quyến rũ Tần Như Lương. 

Chén canh buổi chiều là Liễu Mi Vũ cho tới, Tần Như Lương không lý nào lại không uống. 

Chờ đến khi hắn ta xong việc, sắc trời tối dần, uống canh xong vẫn chưa kịp gọi đồ ăn thì mới cảm thấy có điều không thích hợp. 

Nhưng lúc ấy cũng đã muộn. 

Khi Hương Phiến đến viện chủ, trừ thư phòng còn sáng đèn ra thì các phòng khác đều tối đen như mực. 

Hương Phiến đứng trước cửa phòng, lo lắng gõ cửa: “Tướng quân có ở bên trong không ạ?”

Một lúc sau, bên trong mới truyền ra một tiếng khàn trầm thấp như dã thú gầm thét: “Vào đi”. 

Hương Phiến đẩy cửa đi vào, ngước mắt lên liền thấy ánh mắt đỏ hồng như mãnh hổ của Tần Như Lương, bị sợ đến co rúm cả người. 

Tần Như Lương mẫn cảm ngửi thấy mùi phụ nữ, mùi này đi vào lỗ mũi, thấm vào ruột gan, khơi gợi lên khát vọng nguyên thủy nhất của hắn ta. 

Hắn ta nhìn bóng hình xinh đẹp kia, bộ đồ màu liễu đó là hắn ta mua cho Mi Vũ. 

Bóng người dần trở nên mơ hồ, không nhìn rõ mặt mũi nữa, cho rằng nàng ta là Liễu Mi Vũ, khát vọng nói: “Mi Vũ, tới đây”. 

Cổ họng Hương Phiến phát khô, nhưng vẫn đi từng bước một tới. Còn chưa đến gần thì nàng ta đã bị Tần Như Lương kéo vào lòng. 

Tim Hương Phiến đập bịch bịch, cảm thấy Tần Như Lương đã mất đi lý trí, đẩy ngực hắn ta ra, cố tỏ vẻ từ chối nhưng vẫn mời chào: “Tướng quân, nô tỳ không phải phu nhân, nô tỳ là Hương Phiến…” 

Người đàn ông này rất đẹp trai, ngũ quan như đao tước. Trước giờ Hương Phiến không dám tơ tưởng gì, nhưng hôm nay nàng ta đã nằm trong ngực hắn ta rồi đây. 

Hương Phiến vừa hy vọng Tần Như Lương hoàn toàn coi mình là Liễu Mi Vũ, vừa hy vọng Tần Như Lương muốn nàng ta vào lúc tỉnh táo. 

Tần Như Lương đã trúng thuốc thúc tình, sớm không biết ai với ai, cũng không nghe thấy nàng ta nói gì. 

Hắn ta chỉ biết đây là một người có thể thỏa mãn hắn ta. 

Hương Phiến thuận tay ôm lấy cổ hắn ta, khóe mắt hiện lên vẻ đắc ý và phong lưu. Quả nhiên là đám đàn ông, chỉ cần thi triển thủ đoạn thì có thể nắm bắt được. 

Trước đây tướng quân ghét tiện nhân Thẩm Nguyệt kia nhưng vẫn khiến nàng ta mang thai đó thôi, bên gối hắn ta có thêm nàng ta thì có sao đâu. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK