Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay sau đó, Tần Như Lương lảo đảo ngã về phía Thẩm Nguyệt rồi rơi vào hôn mê, dù vậy vẫn ôm chặt nàng trong lòng.  

 

Ngay khi nhắm nghiền đôi mắt, hắn ta ôm chặt lấy nàng, ghé vào tai nàng, lẩm nhẩm bằng giọng nói lẫn mùi máu tanh ngọt: “Thẩm Nguyệt”.  

 

Thẩm Nguyệt lảo đảo lùi về sau mấy bước, tiện tay đỡ lấy Tần Như Lương.  

 

Nàng lập tức hoàn hồn, nhíu mày, không dám chậm trễ dù chỉ một khắc, vội vàng gọi quản gia tìm người khiêng hắn ta vào chủ viện.  

 

Đợi khi mở áo ra mới thấy, tuy rằng không có vết thương trên da thịt, nhưng những vết bầm trên lồng ngực và trên bụng vô cùng đáng sợ.  

 

Kẻ nào vô tình vô nghĩa đến mức nào mới ra tay tàn độc đến vậy.  

 

Tần Như Lương bị ngoại thương không nặng, nhưng lục phủ ngũ tạng và xương ngực bị tổn hại mới hộc máu.  

 

Thẩm Nguyệt chăm sóc hắn ta đến nửa đêm, cho hắn ta uống hai cữ thuốc, hắn ta mới dần ổn định.  

 

Đợi khi ra khỏi chủ viện, sắc trời tang tảng sáng, Thẩm Nguyệt trông rất mệt mỏi.  

 

Có lẽ sẽ nhanh thôi, phủ tướng quân này sẽ không còn là phủ tướng quân nữa.  

 

Hoàng đế một lòng muốn xử chết nàng, tuyệt đối sẽ không giữ lại phủ tướng quân này làm nơi che chở cho nàng.  

 

Hạ Phóng rời Đại lý tự trước Tần Như Lương một bước, dọc đường có người hộ tống, thế nên hắn ta về đến nhà sớm hơn Tần Như Lương, khi ấy chưa đến nửa đêm.  

 

Hôm nay thẩm vấn Tần Như Lương, tận tay dùng hình với hắn ta khiến Hạ Phóng cảm thấy phấn chấn và hứng khởi đến tận bây giờ.  

 

Cũng tận về sau hắn ta mới được thăng chức làm Đại lý tự Thiếu khanh.  

 

Trước kia Hạ Phóng làm quan ở Công bộ, không có quá nhiều thành tựu trên chốn quan trường, hắn ta chỉ có thể đưa ra ý kiến trước mặt hoàng đế, khiến ông ta vui lòng.  

 

 

 

Mà với tư cách là cánh tay trái đắc lực của hoàng đế, Tần Như Lương mới thực sự được hoàng đế trọng dụng.  

 

Bây giờ hoàng đế ra lệnh cho hắn ta thẩm vấn Tần Như Lương, rõ ràng có ý định cất nhắc và trọng dụng, Hạ Phóng càng không thể để hoàng đế thất vọng.  

 

Huống hồ Lễ bộ còn có Hạ Du ở đó, hắn ta tuyệt đối không để Hạ Du chiếm thế thượng phong.  

 

Lăn lộn trong chốn quan trường không chỉ cần tài hoa và năng lực mà còn cần một cái đầu tuy sáng suốt nhưng phải giả ngây giả ngô và biết hùa theo người quyền lực.  

 

Hạ Phóng làm quan trong triều cũng được vài năm, tuy rằng không đến mức thăng quan tấn tới, nhưng cũng có thể coi là thuận lợi trơn tru, ngoài đời cũng quen nhiều biết rộng.  

 

Vừa vào đến cửa đã có nữ tử nghênh đón, vồ vập hỏi hắn ta: “Đại nhân, hôm nay thế nào rồi? Thẩm Nguyệt kia chết chưa?”  

 

Hạ Phóng giơ tay nắn cằm của nữ tử: “Thẩm Nguyệt vẫn chưa chết, nhưng cũng sắp rồi. Một nữ nhân thôi mà, hoàng thượng muốn đối phó với nàng ta, thiếu gì cách. Uổng công ngươi nói ra sự thật, nếu không hoàng thượng còn bị chúng dối gạt nhiều”.  

 

Nữ tử không khỏi lo lắng: “Hoàng thượng… sẽ không làm khó tướng quân chứ?”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK